“Sư phụ, nếu không trừ khử tên này, một ngày nào đó hắn sẽ trở thành đại họa của Thần cung...”
Tả Trung Nhân còn chưa nói xong, chỉ thấy sau lưng ông ta xuất hiện một bóng người màu đỏ.
“Lý! Trạch! VũI”
Hách Liên Vô Tình hét lớn, muốn ngăn cản nhưng đã quá muộn.
“Âm!”
“AI”
Một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Chỉ thấy Lý Trạch Vũ đấm một quyền thủng ngực Tả Trung Nhân.
“Tôi đã bảo ông đừng nói nữa, ông nghĩ rằng tôi không dám gϊếŧ ông sao?” Giọng nói lạnh lùng của Lý Trạch Vũ giống như lời nhắc nhở đến từ địa ngục.
Tả Trung Nhân trợn tròn mắt không cam tâm, dường như không ngờ rằng mình sẽ chết vào lúc này.
“Xoẹt!”
Lý Trạch Vũ thu cánh tay đầy máu của mình, lạnh lùng nhìn Hách Liên Vô Tình: “Ngày vui của tôi có thể thấy máu, nhưng mà còn phải xem đó là máu của ai
Mọi người nhìn cảnh này, da đầu không khỏi cảm thấy tê dại.
Quá độc ác!
Thật tàn bạo!
Hắn không những phớt lờ Hách Liên Vô Tình mà còn dám gϊếŧ chết đệ tử duy nhất trước mặt lão ta.
Trên đời này, chắc chỉ có Lý Trạch Vũ là người tàn nhẫn như vậy!
Hách Liên Vô Tình tức giận, nhưng vẫn không trở mặt với Lý Trạch Vũ ngay tại chỗ, vẫy tay với các kỳ chủ: “Các ngươi đi theo ta.”
Nói xong rồi rời đi trước.
Các kỳ chủ lần lượt đứng dậy theo sát phía sau.
Bữa tiệc cưới vốn náo nhiệt cuối cùng lại kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3430709/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.