“Sư phụ, người tin con, con không có...”
Tả Trung Nhân cảm thấy mình còn không nhịn được đối đầu với Điền Bân: “Tên nhãi con ngươi dám hãm hại lão phu, ta gϊếŧ chết ngươi!”
“Lão Hách, ông ta muốn gϊếŧ người diệt khẩu!” Lý Trạch Vũ nhắc nhở. “Vù"
Hách Liên Vô Tình nháy mắt đứng trước mặt Điền Bân, Tả Trung Nhân kịp thời thu tay, sau đó lùi lại vài bước.
“Thánh Vương, không liên quan đến tôi, tất cả đều là kỳ chủ Tả sai khiến!” Điền Bân vẻ mặt sợ hãi cầu xin tha thứ.
“Sư phụ, con thật sự không có, tên nhãi này là người của kỳ chủ Yêu... Đúng vậy, nhất định là con tiện nhân đó hãm hại con”
Ánh mắt Tả Trung Nhân như bọ cạp, nhìn chằm chằm Yêu Cơ, hận không thể xông lên liều mạng với bà ta.
Lúc này, Yêu Cơ đau đớn vô cùng ngay cả sức để nói cũng không có.
Lý Trạch Vũ thay bà ta giải thích: “Lão Hách, tên nhãi đó tuy là thuộc hạ của mẹ vợ tôi, nhưng vừa nãy mọi người đều thấy, chắc chắn là do mẹ vợ ta gả Như Mộng cho tôi, nên tên nhãi này ôm hận trong lòng, nên mới đi theo con đường tà đạo của Tả Trung Nhân...”
“Tôi...tôi...”
Toàn thân Điền Bân toát mồ hôi lạnh, liếc nhìn Tả Trung Nhân rồi nhìn Hách Liên Vô Tình: “Thánh Vương tha mạng, là kỳ chủ Tả nói sau khi mọi chuyện thành công sẽ gả Như Mộng cho tôi, còn phong tôi làm kỳ chủ. Cho nên thuộc hạ nhất thời mờ mắt, cầu xin Thánh Vương khai ân!”
“Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3430707/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.