“Lý Trạch Vũ, chú ý thái độ của cậu.”
Hách Liên Vô Tình lạnh lùng cảnh cáo.
“Tôi chú ý cái gì."
Lý Trạch Vũ chỉ vào Triệu Như Mộng bên cạnh: “Cô ta là do ông tặng tôi, đám cưới hôm nay cũng theo lệnh của ông, nhưng giờ tôi lại là Mã Hữu Tài chia cắt Lương Chúc, chẳng lẽ ông không nên cho tôi một lời giải thích sao?”
Vừa nói, trên người hẳn toát ra khí thế hung hãn, trông như thể có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Tả Trung Nhân ở dưới đài trong lòng mừng thầm, chỉ mong Lý Trạch Vũ lập tức ra tay, tốt nhất là đánh nhau với Hách Liên Vô Tình khiến hai bên đều bị thương!
“Lý Trạch Vũ, cậu bình tĩnh chút.”
Yêu Cơ đứng ra giải hòa, giải thích: “Như Mộng không có quan hệ gì với Điền Bân cả, cậu đừng hiểu lầm.”
“Tôi hiểu lầm cái gì!”
Lý Trạch Vũ tức giận nói: “Phải đợi đến lúc đầu ông đây mọc cỏ mới không hiểu lầm đúng không?”
“Lý Trạch Vũ!”
“Xoạt!”
Triệu Như Mộng giật khăn trùm đầu màu đỏ xuống, hai mắt đỏ hoe: “Anh quá đáng lắm rồi đấy!”
Nói xong, cô lại nhìn về phía Điền Bân, nghẹn ngào nói: “Điền Bân, từ trước đến nay em vẫn coi anh như anh trai, hôm nay là ngày cưới của em, sao anh lại làm khó eml”
“Như Mộng, anh...”
Điền Bân nhìn hai mắt Triệu Như Mộng đẫm lệ, nhất thời không nói lên lời.
“Chém đầu nó!”
Hách Liên Vô Tình chỉ vào Điền Bân.
Yêu Cơ lập tức cầu xin:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3430705/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.