Mặc dù Hách Liên Vô Tình cũng không biết tính toán của Lý Trạch Vũ, nhưng vị đại ma đầu này làm sao là loại người hời hợt như thế?
Thực lực của Lý Trạch Vũ đã bị lão ta đánh giá thấp rồi, cứng đối cứng là kế vô cùng dở, chỉ có thể nghĩ thêm những cách khác bắt lại tên bướng bỉnh này.
Cho nên Hách Liên Vô Tình cũng cần thời gian ngăn chặn Lý Trạch Vũ. Tóm lại hai người đều có mục đích riêng cần phải đạt được.
||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||
Rời khỏi lều vải dành riêng cho Thánh Vương, Lý Trạch Vũ trở về căn lầu vải xa hoa của mình.
Người phụ nữ Triệu Như Mộng này nói dễ thì chính là đơn thuần, nói khó nghe thì chính là ngu ngốc. Trước khi Lý Trạch Vũ đi đã bảo cô ta đêm nay đừng đi, cô ta thật sự ngây ngốc chờ đợi.
“Anh còn có lời gì muốn nói với tôi?” Triệu Như Mộng lo lắng bất an, vệt đỏ ửng trện mặt dường như chưa từng biến mất.
“Cởi đồ.” Lý Trạch Vũ thuận miệng dặn dò.
“Ồ” Triệu Như Mộng khế nhếch miệng.
Vừa nãy cô ta còn đang suy đoán, mục đích Lý Trạch Vũ bảo đêm nay cô ta đừng đi có phải muốn sớm động phòng không, giờ phút này sau khi nghe người ta nói thì lập tức tự cho mình là đúng.
“Không thể.” Do dự mãi, Triệu Như Mộng kiên định từ chối: “Mẹ tôi từng kể con gái chỉ khi kết hôn rồi mới có thể giao bản thân cho chồng, chúng ta còn chưa kết hôn.” Nóng xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3430702/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.