Câu nói kinh điển của tà thần phát ra từ miệng Lý Trạch Vũ, nghe ngông cuồng đến cực điểm.
Cũng ngay tại khoảnh khắc này, ông già kia cảm nhận được luồng khí thế đủ để xé rách không gian tỏa ra từ người Lý Trạch Vũ.
Mạnh thật!
Một cơn gió lớn xuất hiện giữa không trung, Lý Trạch Vũ bay lên không, sau đó hắn tung một chưởng lên trời.
Ông già kia không dám khinh thường, vận động toàn bộ khí kình vào lòng bàn tay.
“Bốp bốp —”
Lượng khí kình cực lớn khiến chiếc bàn trà bằng thuỷ tỉnh vỡ toang, ngay cả
Tả Trung Nhân đứng hơi gần cũng phải lảo đảo lùi về sau mấy bước. “Vèol" Ông già bị đẩy mạnh về sau, khoé miệng xuất hiện vệt máu. Thấy cảnh tượng như vậy, Tả Trung Nhân kinh hãi.
Tả Trung Nhân biết rõ thực lực của ông già kia, có thể nói ông già đó là người mạnh nhất trong số những người bên cạnh ông ta, nhưng giờ lại bị thương khi giao đấu với Lý Trạch Vũ ở ngay chiêu thức đầu tiên. Điều này thật sự không đúng khoa học chút nào!
“Rầm!” Lại là một âm thanh của nắm đấm và lòng bàn tay va vào nhau.
Lý Trạch Vũ bước mấy bước về phía ông già với tộc độ cực nhanh như bóng câu qua khe cửa.
Vào khoảnh khắc ấy, ông già kia chỉ còn cách căng da đầu chống đỡ đòn tấn công mạnh mẽ của Lý Trạch Vũ.
“Ông già, ông chưa ăn cơm sao?” Sau khi Lý Trạch Vũ tung đòn khiến ông già bị đẩy lùi về sau, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3430688/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.