Trước khi đến phái Nga Mi, hòa thượng Nhất Trinh “nói cho oách” là đến đây để bí mật bảo vệ cho vợ của đệ tử, nhưng thực tế ông đã sớm lên kế hoạch nối lại tình xưa với sư thái Diệt Tình.
Còn về việc có trở lại cuộc sống thế tục hay không không phải vấn đề quan trọng, dù sao thì ông đây cũng tuân theo tư tưởng phật giáo của Tế Công.
Chỉ cần trong tâm có Phật, thì dù thế nào đi nữa cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc!
Với sự chỉ dẫn của sư thái Diệt Tình, Tê Tiên Nhi đã một mình đưa Lý Trạch Vũ xuống chân núi.
“Tiễn người ngàn dặm, cuối cùng cũng phải nói lời từ biệt, tiễn tới đây thôi là được rồi!"
Lý Trạch Vũ dừng bước, quay người lại, trong mắt đầy thâm tình. Ít nhất điều mà Tê Tiên Nhi thấy là thế.
Nào đâu biết rằng Lý đại đương gia lúc không tức giận, lại có một đôi mắt thâm tình như cún.
“Anh bận lắm hả?”
Tê Tiên Nhi mím môi.
Lý Trạch Vũ nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Gần đây chắc lại sắp bận rồi!”
“Anh có chuyện gì mà bận thế?”
Tề Tiên Nhi khẽ khịt mũi.
Lý Trạch Vũ giải thích: “Như người ta vẫn thường hay nói trách nhiệm lớn lao từ trên trời giáng xuống, bổn thiếu phải dốc hết tâm huyết vì nhân dân, vì nước nhài”
“Dựa vào anh?”
Tề Tiên Nhi hoàn toàn không tin.
Trong mắt cô ta, Lý Trạch Vũ chỉ là một đại thiếu gia, ngoài trêu hoa ghẹo. nguyệt ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3422952/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.