Người ta có thể đồng ý sao?
“Chỉ cần não chưa ngâm nước, thì còn rất nhiều cách!”
Đạo sĩ Vô Trần vỗ vai Lý Trạch Vũ động viên nói: “Giới trẻ ngày nay đều có tư tưởng rất cởi mở, thằng quỷ sứ con có nhiều ý tưởng, chỉ cần đồn tâm huyết vào. thì chắc chắn sẽ thành công!”
“Con... Con...”
Lý Trạch Vũ bỗng nhiên cảm thấy có hơi mong chờ.
Sau một lúc.
Với sự giới thiệu lại của Lý Trạch Vũ, Trần Thanh Tuyết đã đến trước mặt chỗ của Ngọc Linh Lung và những người khác.
“Sư phụ Linh Lung, mời uống trà!”
“Sư phụ Vô Trần, mời uống trà!”
“Sư phụ Nhất Trinh, mời uống trà!”
Trần Thanh Tuyết rất cởi mở lại chừng mực, lần lượt bưng trà cho ba người.
Ba người Ngọc Linh Lung thì lại càng lúc càng hài lòng với cô vợ của đệ tử này.
Sau bữa tối.
Lý Trạch Vũ để Ngọc Linh Lung ở lại với hai chị em Trần Thanh Tuyết, một mình dắt theo đạo sĩ Vô Trần và hòa thượng Nhất Trinh rời đi trong đêm.
Trời đã về đêm, tòa nhà lớn của tập đoàn Long Thịnh tối om, chỉ có đèn trong văn phòng chủ tịch vẫn còn sáng.
Mấy ngày nay Diệp Khuynh Thành vẫn luôn tập trung vào công việc, không có thời gian để ý tới người đàn ông nào đó.
Nhưng mỗi lúc đêm khuya tĩnh lặng, cô càng cố không nghĩ đến thì người đàn ông đó lại càng cứ xuất hiện trong đầu cô.
Giống như bây giờ!
Dựa vào ghế sofa, Diệp Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3422945/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.