Một quyền và một chưởng lại va vào nhau thêm lần nữa, một trận gió lớn bất ngờ xuất hiện, những bông tuyết xung quanh bay trong gió như bồ công anh.
“Vù vù vùi” Hách Liên Vô Tình lùi lại bảy bước mới ổn định được thân thể.
Lý Trạch Vũ tuy rằng không chút thương tích, nhưng sắc mặt đã trở nên cực kỳ nghiêm trọng.
Vốn tưởng rằng thực lực của Hách Liên Vô Tình ngang bằng với Hướng Dương Thiên, bây giờ mới phát hiện mặc dù bị thương nặng nhưng lão ta vẫn
mạnh hơn Hướng Dương Thiên rất nhiều!
Nếu tên đại ma đầu này ở thời kỳ đỉnh cao, chẳng phải lão ta sẽ càng mạnh hơn sao?
“Thánh Vương!” Chiếc trực thăng do Triệu Như Mộng điều khiển đã rời khỏi mặt đất.
Hách Liên Vô Tình biết vết thương của mình không thể trì hoãn thêm nữa, lập †ức ngồi xổm xuống quét một đường 360 độ trên mặt đất.
“Bang bang bang!” Mấy quả cầu tuyết trên mặt đất đều bị lão ta đá đi. Lý Trạch Vũ khéo léo né một vài quả, dùng tay không thổi bay một vài quả.
Nhân cơ hội này, Hách Liên Vô Tình phát huy tốc độ tối đa, nhảy lên lên không trung nắm lấy bộ phận hạ cánh của trực thăng.
Triệu Như Mộng nhanh chóng tăng tốc đưa máy bay rời khỏi mặt đất. “Vù vùi"
Hách Liên Vô Tình thành công leo lên trực thăng, nhìn xuống dưới, thấy Lý Trạch Vũ không có ý định đuổi theo, trong lòng lão ta thầm thở phào một hơi.
“Chàng trai trẻ, chúng ta nhất định sẽ gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3422565/chuong-528.html