Một thuộc hạ trả lời.
“Liên lạc thử, nói với bọn họ rằng chúng ta không kéo dài lâu được.”
Long Đế nhìn phạm nhân đang nhìn ông ta chằm chằm, trong đầu có ngàn vạn suy nghĩ.
Ông ta không nghĩ ra Quân Đế đã dùng cách gì, mới có thể chinh phục những phạm nhân kiêu căng khó thuần trước mặt này.
Là sức mạnh sao? Không có khả năng!
Long Đế không cho rằng sức mạnh của của mình có sự chênh lệch với Quân Đất
Vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì? Không thể là vì mị lực từ nhân cách... “Xử lý bọn chúng!”
Lần này Manbu với đôi mắt đỏ chủ động phát động đợt công kích, mục tiêu nhắm vào Long Đế.
Chỉ vì anh em của anh ta đều chết trên tay Long Đế, thù này nhất định phải báo!
“Manbul” 'Will muốn thuyết phục Manbu không nên manh động, nhưng không kịp.
Mà Manbu xông lên như vậy nhất định sẽ chết trên tay Long Đế, không ngoài ý muốn, trong chớp mắt Will cố nén cơn đau trên người xông lên cùng với anh ta.
“Vèo vèo!” Manbu tung ra mấy quyền liên tiếp đều thất bại. “Âm”
Gương mặt Long Đế lạnh lẽo, nhấc chân đá tới đầu Manbu.
Một cước này vừa nhanh vừa độc, Manbu vốn không kịp chống đỡ, chỉ có thể trơ mắt nhìn chân Long Đế tới gần mình.
“Rầm...
Cũng may trong thời khắc mấu chốt Will đuổi tới, anh ta không để ý việc mình sẽ bị thương lần nữa mà hai tay nhanh chóng che đầu đỡ được một chân của Long Đế, nhưng một cú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3422559/chuong-522.html