Hỏa độc được coi là loại độc mạnh nhất trên đời, người trúng lúc bình thường chăng khác gì người bình thường, nhưng một khi nó phát tác sẽ khiến người ta sống không bằng chết.
Có thể đối với người khác là bệnh nan y, nhưng đối với Lý Trạch Vũ chưa chắc là như vậy.
“Tôi có thể giải được loại độc này, nhưng tôi không có lý do gì phải giúp ông cả: Lý Trạch Vũ thẳng thắn nói.
“Lý thiếu hiệp có thể đưa ra giá tiền.”
Cung Vô Địch tỏ ra hào phóng.
Đảo Thiên Đường ở Thế Tục kinh doanh không ít xí nghiệp, số tiền thu về mỗi năm lên đến hàng tỷ.
Đáng tiếc ông ta đã xem nhẹ thân phận của Lý Trạch Vũ, tiền bạc không thể lay động được hắn.
“Lý thiếu hiệp, chỉ cần cậu có thể chữa khỏi bệnh cho cha tôi, bất cứ yêu cầu nào chúng tôi có thể làm được thì đều có thể đáp ứng!”
Lời nói của Cung Nghê Thường vốn đã rất khó hiểu, chỉ cần nói thẳng là Anh có thể cần tôï!
Có thể thấy tấm lòng hiếu thảo của người phụ nữ này được được mặt trăng mặt trời làm chứng.
“Thật sự không có gì lọt vào mắt tôi cả.”
Lý Trạch Vũ vừa đáp vừa nhìn Cung Nghê Thường, cũng là ngầm nói với đối phương, ngay cả cô cũng không thể lọt vào mắt tôi.
Tiền bạc hắn không thiếu, phụ nữ... lại càng không thiếu.
Kể cả Cung Nghê Thường, đệ nhất mỹ nhân của võ lâm cũng không thể lay động được hắn!
€ó thể bởi vì lòng hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3422552/chuong-515.html