Sau khi mấy trăm con rối trẻ con của Vu giáo và hơn hai trăm võ lâm nhân sĩ bị áp giải đến Hoàng Thành, các thành viên trong Long Tổ gần như không có thời gian rảnh.
Những võ lâm nhân sĩ kia khá tốt, hầu như đều xuất thân từ gia đình trong sạch và không có dấu vết tiền sử đen tối gì.
Còn đám rối trẻ con của Vu giáo thì khác.
Đa số bọn chúng đều có thân phận đặc biệt, giá trị con người của kẻ có địa vị thấp nhất trong số đó ít nhất cũng lên đến con số hàng chục triệu và giữ chức quản lý cấp cao tại một công ty lớn nào đó.
Mà những kẻ có thân phận cao nhất, ví dụ như mười tên đại điện chủ và tả hữu sứ hầu như đều là người giàu và có quyền lực thống trị một phương.
Nếu tùy ý tiêu diệt bọn họ sẽ tạo ra một đợt rung động mạnh mẽ như sóng thần.
Nhưng nếu không giải quyết bọn chúng thì không ai biết sẽ để lại tai hoạ ngầm gì trong tương lai.
Khi Tô Cẩn Hoa rơi vào tình thế khó xử, Lý Viễn Sơn đã tới phủ Long chủ, ông ấy chỉ nói vài câu ngắn gọn rồi rời đi.
"Kẻ mà người khác không dám động cứ giao cho nhà họ Lý của tôi, kẻ mà người khác không giám giết thì nhà họ Lý của tôi sẽ giết! Mặc kệ là người thân hay. cấp dưới của đám người đó, cứ nói với bọn họ rằng món nợ này cứ tính lên đầu nhà họ Lý, nếu ai muốn trả thù cứ việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3416066/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.