Ngay khi chưởng môn các phái lớn vừa mới ra đến sân bay, người chỉ huy của đoàn nước ngoài đã nhận được một tin tức.
Người nọ quay đầu liếc nhìn mấy người chung quanh vẫn đang đắm chìm trong niềm vui vì nước dương oai, mở miệng nói với thái độ không đành lòng: “Các vị, tôi có một tin buồn muốn báo cho các vị."
Trong phút chốc, Bạch Tố Y đi tuốt đằng trước khẽ run lên, cô ấy bắt đầu căng thẳng.
“Tin gì vậy đoàn trưởng Dương?” Tống Thành Công cau mày hỏi. “Lý Trạch Vũ... Không thể quay về từ đất nước hoa anh đào nữa rồi!” Mẹt
Đoàn trưởng Dương vừa dứt lời, thái độ của chưởng môn các phái đều thay đổi.
“Nói hươu nói vượn cái gì thế? Sư thúc của tôi là kẻ vô địch thiên hạ, sao có chuyện không thể trở về được!” Bạch Tố Y kích động đến mức nói năng lộn xộn.
Sư thái Diệt Tình ấn bả vai Bạch Tố Y xuống, trấn an cô ấy: “Thánh nữ Bạch khoan hãng kích động!”
“Sư thái, tên kia đang nói bậy, không ai có thể trở thành đối thủ của sư thúc tôi hết, hơn nữa sư thúc tôi còn nói nếu sư thúc muốn rời đi thì trên thế giới này không ai có thể giữ được sư thúc!” Dứt lời, những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài hai bên má Bạch Tố Y.
“A di đà phật!”
Hoà thượng Đức Viễn niệm Phật rồi chắp tay trước ngực, nói: “Đoàn trưởng Dương, Lý minh chủ gặp nạn thật sao?”
Đoàn trưởng Dương than một tiếng, sau đó dùng điện thoại bật một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399856/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.