Ngân Hồ không đáp lời, nhưng biểu cảm của cô đã ngầm thừa nhận việc này. “Hay lắm!”
Kawasaki Ichiryu hầm hầm lửa giận, ác nghiệt nói: “Tất cả những kẻ phản bội †a đều phải chết!”
Ngân Hồ cười khinh bỉ: “Tôi chưa từng trung thành với ông, sao lại nói là phản bội được?”
“Hay, hay, hay!”
Kawasaki Ichiryu liên tiếp nói ba tiếng “hay”, giận quá hoá cười, nhìn Lý Trạch Vũ: “Quân Đế phải không? Lão phu cũng đã nghe dnah các hạ từ lâu. Nế hôm nay lão phu có thể tiêu diệt các hạ thì uy danh của lão phu sẽ vang dội khắp trời Tây
cũng nên!”
“Rất nhiều người từng có ý định này giống con, nhưng mà... Bọn họ chết hết rồi!"
Nói xong, Lý Trạch Vũ tung người, thân hình vụt sáng như đang dịch chuyển tức thời đến trước mặt Kawasaki Ichiryu.
Lúc này, Kawasaki lchiryu vẫn đề cao cảnh giác, vung katana lên, đâm về phía trước.
“Bang!”
Lý Trạch Vũ dễ dàng lách mình tránh thoát, ngay sau đó giáng một cú đấm nặng nề.
Kawasaki Ichiryu phản xạ rất nhanh, lập tức thu đao đón đỡ. “Rầm!”
Cú đấm này như một đòn cảnh báo dữ dội, khiến Kawasaki Ichiryu phải lùi về sau mấy chục bước.
Thật là mạnh! Kawasaki Ichiryu thầm than trong lòng. “Vèo!”
Lý Trạch Vũ lần nữa sải một bước dài xông lên trước, đánh một chưởng cật lực.
“Tới hay lắm!” Kawasaki Ichiryu cười lạnh, đồng thời tung một quyền nghênh đón.
Nếu so sánh, Kawasaki Ichiryu không nhanh nhẹn bằng Lý Trạch Vũ, nhưng đấu về khí kình thì ông ta không ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399852/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.