Vừa nói ra, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Võ giả nước Hạ thua rồi sẽ phải công khai thần phục võ đạo đạo nước Nhật trước toàn thế giới.
Mà nếu bọn họ thua, tất cả đều phải chết.
Koizumi trầm giọng nói: “Anh Akino, không cầu anh có thể đánh bại đối phương, chỉ mong anh có thể tiêu hao một chút sức lực của đối phương, đến lúc đó lại để tôi ra tay kết liễu hắn.”
Akino Tsuru vẫn không đồng ý.
Dù sao hắn ta vừa vào sân, tám chín phần mười là bay màu rồi.
“Akino Tsuru, anh có thể yên tâm, nếu như anh bất hạnh chết trận, tôi sẽ chăm sóc người nhà của anh thật tốt.”
Tano Futao mạnh mẽ cam đoan.
Nhưng mà không ai biết trong tiềm thức gã càng hy vọng Akino Tsuru chết đi, bởi vì sắc đẹp cô vợ của hắn ta không tệ lắm.
“Hội trưởng, tôi...”
“Akino Tsuru!” Koizumi ngắt lời uy hiếp nói: “Nếu như cậu dám làm mất mặt võ giả nước Nhật chúng ta, có tin tôi lập tức giết câu không?”
Đối mặt uy hiếp, Akino Tsuru tức giận không dám nói gì, sau khi cân nhắc lợi hại, chỉ có thể kiên trì đi lên võ đài.
Nam Cung Thạc bất mãn nói: “Bảo người của các anh cùng tiến lên đi, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Ngang ngược, phách lối. Bốn chữ này thể hiện trên người Đại hộ pháp vô cùng nhuần nhuyễn.
Akino Tsuru lập tức vui vẻ, quay đầu hô to: “Anh Koizumi, mời đi lên cùng tôi ứng chiến.”
Lúc trước Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399846/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.