“Minh chủ đừng hiểu lầm, chúng tôi không có ý đó.”
“Đủ rồi.” Lý Trạch Vũ hiên ngang cắt lời, bảo: “Lần này dẫn mọi người đi du lịch chỉ là thứ yếu, thật ra chúng ta còn một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng phải làm.”
“Nhiệm vụ gì?” Tống Thành Công buột miệng hỏi.
“Tôi muốn dẫn mọi người đi càn quét giới Võ đạo Nhật Bản.”
Ẩm! Mọi người quay sang, trố mắt nhìn nhau, không hiểu gì cả.
“Võ giả Nhật Bản hoành hành ngang ngược, dám tuyên bố rằng Võ đạo nước họ mới là NO. 1! Mọi người đều là những nhân tài kiệt xuất của giới võ lâm nước Hạ, thế nên lần này, tôi muốn dẫn mọi người đi phá đám họ, dạy cho đám người Nhật Bổn đó biết Võ đạo nước Hạ mới là mạnh nhất. Thời điểm nâng cao uy thế nước Hạ đã tới, giờ đây, bổn minh chủ chỉ hỏi một câu thôi, ai muốn đi?”
Lý Trạch Vũ vừa dứt lời, toàn trường lập tức chìm vào yên tĩnh, im ắng tới mức nghe được cả tiếng hít thở của từng người.
Qua một hồi lâu, Bạch Tố Y là người đầu tiên giơ tay ủng hộ: “Cẩn tuân hiệu lệnh của minh chủ.”
Ngay sau đó, sư thái Diệt Tình cũng hùa theo: “Giết đám người Nhật Bổn kia ư? Cho bần ni tham gia với.”
“Muốn phát huy Võ đạo nước Hạ sao có thể thiếu sự hiện diện của Tống mỗ được.” Tống Thành Công khí phách hét lớn.
Sau đó, các vị chưởng môn còn lại cũng lập tức đồng ý đi theo, không ai muốn rời đi cả.
Khi trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399833/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.