Sau trận mây mưa, Lý Trạch Vũ lại ra ngoài hút thêm một điếu thuốc. Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên.
“Trạch đế, có người muốn đối phó với anh!”
Trong phút chốc, Lý Trạch Vũ nheo hai mắt lại.
Nhưng điều hắn quan tâm không phải là ai muốn đối phó với mình mà là người phụ nữ ở đầu dây bên kia.
“Ngân Hồ, là cô à?” “Ừmf
Ngân Hồ trầm mặc một lát, nức nở nói: “Tôi còn nghĩ cả đời này của mình sẽ không còn liên quan gì đến anh nữa, không ngờ tôi vẫn không thể nhịn xuống được”
“Mấy năm qua, cô sống có tốt không?”
Khóe miệng Lý Trạch Vũ nở nụ cười khổ, những hồi ức khó quên dần ùa về. “Tôi rất tốt, anh không cần lo.”
Giọng Ngân Hồ rất dịu dàng.
Nếu ai mà quen biết Ngân Hồ, nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ kinh ngạc.
Bởi vì ngày thường Ngân Hồ luôn có dáng vẻ lạnh lùng, đối xử với ai cũng toàn là giọng điệu như xa cách cả ngàn dặm.
Ai cũng không dám tin, một mỹ nhân lạnh lùng như vậy lại có một mặt dịu dàng như nước thế này!
“Vậy là tốt rồi!" Lý Trạch Vũ cười, một nụ cười chân thành phát ra từ trong nội tâm.
Trần Thanh Dao ở bên cạnh thấy vậy, không khỏi tò mò người ở đầu dây bên kia là ai.
Bởi vì cô chưa bao giờ thấy Lý Trạch Vũ dịu dàng với người khác như vậy.
“Trạch đế, người muốn đối phó với anh chính là đệ nhất cao thủ của Hợp Khí Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399818/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.