Nghĩ đến đây hắn không nhịn được mà cười toe toét, tự nhiên mà ngậm một điếu thuốc.
Rít... phù...
Cùng lúc đó.
Trần Thanh Dao đang nằm ở trên giường lăn đi lộn lại vẫn không ngủ được, vì thế mặc quần áo ngủ rón rén ra khỏi phòng, sau đó đi tới phòng của Trần Thanh
Tuyết.
"Cốc cốc cốc."
Trần Thanh Tuyết đang định đi tắm còn cho rằng là Lý Trạch Vũ tới, lúc mở cửa còn có chút lo lắng, thế những nhìn thấy bên ngoài là em gái thì không khỏi có chút thất vọng.
"Chị!"
Trần Thanh Dao không biết phải làm sao nói: "Giường ở căn phòng em hơi cứng, em ngủ không quen, em có thể ngủ cùng chị không?"
"Hả?"
Trần Thanh Tuyết ngẩn người.
Nếu là bình thường thì cô sẽ không từ chối, nhưng đêm nay có chút đặc biệt. "Không được sao ạ?”
Con ngươi Trần Thanh Dao chuyển động.
"Được chứ."
Vì không muốn em gái nghĩ nhiều, Trân Thanh Tuyết đã gật đầu đồng ý. "Yeahl"
Trần Thanh Dao không nói hai lời đã lao thẳng vào nằm lên giường: 'Oa, anh rể thiên vị quá, giường của chị thoải mái hơn giường của em nhiều."
Cô nhóc này hoàn toàn không biết, chiếc giường này không phải dễ ngủ như thế đâu!
Trần Thanh Tuyết cầm quần áo ngủ của mình nói: "Vậy em ngủ ở bên này đi, chị sang phòng em ngủ."
"Chị không ngủ cùng em sao?”
Trần Thanh Dao ngạc nhiên hỏi.
"Thôi đi, em ồn ào như thế, chị thích yên tĩnh hơn."
Trân Thanh Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399814/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.