Có thể nói lời của Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong chọc trúng nội tâm của hầu hết mọi người ở đây.
Bây giờ bọn họ có việc cầu xin Lý Trạch Vũ, đương nhiên cái gì cũng đồng ý, chỉ khi nào Lý Trạch Vũ hết giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ trở mặt.
Đây là nhân tính!
"Lý thiếu hiệp, không biết phải làm sao thì cậu mới bằng lòng tin tưởng chúng tôi?"
"Đúng vậy, Lý thiếu hiệp có điều kiện gì hãy nói thẳng ra!"
"Tôi cảm thấy chúng ta đề cử Lý thiếu hiệp làm minh chủ võ lâm rất tốt..."
Một câu thốt ra, mọi người tôi nhìn ông, ông nhìn tôi.
Minh chủ võ lâm vốn chỉ tồn tại trong phim võ hiệp, trong hiện thực từ trước đến nay các đại phái tranh đấu gay gắt, ông không phục tôi, tôi cũng không phục ông!
Tống Thành Công nhìn mọi người xung quanh, ông ta cao giọng hỏi: "Người anh em nào vừa nói muốn đề cử Lý thiếu hiệp làm minh chủ võ lâm?"
Mọi người lại nhìn nhau. Vật Tương Vong đang âm thầm "nói đỡ vội vàng câm miệng.
Thấy không ai dám thừa nhận, bầu không khí ở hiện trường bỗng trở nên vi diệu.
"Cho dù là ai nói, bổn tọa cũng cảm thấy đề nghị này không tồi!"
Ngọc Phượng Hoàng mở miệng bày tỏ quan điểm: "Sư đệ của tôi có võ nghệ cao cường, nhân phẩm càng không phải nói, nếu cậu ấy đảm nhiệm vị trí minh chủ võ lâm, vậy chắc chắn là điều may mắn của cả giới võ lâm chúng ta!"
"Lão đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399806/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.