Có được Ngự Long Thần Công thì sẽ vô địch thiên hạ!
Vì vậy, khi nghe thấy bốn chữ "Ngự Long Thần Công”, Nam Cung Thạc theo phản xạ khuyên Lý Trạch Vũ đừng cúp máy.
"Cậu, cậu vừa nói cái gì?"
"Tôi muốn nói chuyện với Đại hộ pháp về Ngự Long Thần Công, nhưng tôi thấy hình như ông không hứng thú mấy nhỉ!"
Lý Trạch Vũ trong lòng cười lạnh.
Ngẫm một lúc, Nam Cung Thạc nghiêm túc hỏi: "Cậu có chắc không đùa với bổn tọa?"
"Đại hộ pháp, ông cảm thấy người khác đều giống ông ăn no rồi không có chuyện gì làm đúng không?”
"Đồ khốn!" Nam Cung Thạc cố gắng kìm nén cơn giận, giọng điệu ôn hòa nói: "Lý Trạch Vũ, sao cậu lại biết Ngự Long Thần Công?”
"Đầu óc Đại hộ pháp có vấn đề sao?" "Khốn...khốn khiếp!"
Thấy câu nào của Lý Trạch Vũ cũng mắng mình, Nam Cung Thạc không nhịn được nữa.
"E hèm!"
Lý Trạch Vũ hắng giọng nói: "Ngự Long Thần Công ở giang hồ cũng không phải là bí mật gì, tôi biết có gì lạ sao?"
"ý của bổn tọa là sao đột nhiên cậu lại nhắc đến chuyện này với tôi?" "Bởi vì tôi biết Ngự Long Thần Công ở đâu!"
Lý Trạch Vũ gật đầu cười, nói: "Đại hộ pháp, hay là chúng ta gặp mặt nói chuyện?"
"Cậu có gan gặp bổn tọa?"
Nam Cung Thạc đột nhiên cao giọng.
Nghe vậy, Lý Trạch Vũ thực sự không biết nói gì.
Ông đây vừa rồi còn định tìm ông thách đấu, còn sợ ông sao? Mẹ kiếp!
"Tôi tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399790/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.