Huân chương Tử Kinh, huân chương cao quý nhất nước Hạ.
Có được tấm huân chương này, chỉ cần không phạm tội phản quốc thì cho dù có phạm phải tội nghiệm trọng nào đi chăng nữa cũng đều có thể được đặc xá một lần!
Kể từ khi nước Hạ được thành lập cho tới nay, người có được tấm huân chương này chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà những người được trao huân chương không phải có công lao to lớn cho nước Hạ thì cũng là có cống hiến cực kỳ xuất sắc.
Tô Cẩn Hoa đưa ra quyết định này là có thể nhìn ra được lão đặt kỳ vọng rất lớn lên Lý Trạch Vũ.
“Nếu long chủ và thủ phụ đại nhân khách khí như vậy, giờ tôi mà còn từ chối thì đúng là không biết điều!”
Lý Trạch Vũ cười ha ha.
Thật ra thì kể cả Tô Cẩn Hoa không nói thì hắn cũng nhất định phải tiêu diệt Vu giáo.
Thù cha mẹ, quyết không đội trời chung!
“Tôi và lão Long đã chào hỏi qua với bên kia rồi, nếu cậu cần giúp đỡ gì thì toàn bộ Long Tổ sẽ toàn lực phối hợp với cậu!”
Tô Cẩn Hoa nói thêm.
Lý Trạch Vũ rất vui vẻ tiếp nhận.
Long Tổ có chỗ rất hữu dụng, ví dụ việc họ rất có kinh nghiệm trong lau dọn! Đúng lúc mấy người đang trò chuyện.
“Chân trời rộng lớn là tình yêu của tôi...”
Nhạc chuông điện thoại vang lên.
'Tô Cẩn Hoa cười gượng một tiếng, nói: “Không ngờ thanh niên mấy người cũng thích bài hát này!”
“Bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399784/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.