"Không ngờ Mộc Hằng Sinh lại là thuộc hạ của Lý thiếu hiệp, tiểu nữ khâm phục!"
Lời này của Cung Nghê Thường không phải là nịnh nọt mà là xuất phát từ đáy lòng.
Dù sao Mộc Hằng Sinh vẫn có địa vị nhất định trên giang hồ, lão ta khuất phục Lý Trạch Vũ cũng đủ để chứng minh khả năng phi thường của hắn.
"Cô đừng hòng nói tiểu đệ của tôi dám nói dối tôi!"
Lý Trạch Vũ nhún nhún vai.
"Mộc Hằng Sinh không nói dối anh, chỉ là ông ta không nói rõ với anh."
Cung Nghê Thường cẩn thận nói: "Cái giá của việc thất bại trong việc đột phá Thiên Quan là cái chết, đây chỉ là dành cho người ngoài mà thôi, không bao giờ xảy ra đối với đảo Thiên Đường của chúng tôi."
"Ồ?"
Lý Trạch Vũ nheo mắt lại, bày ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe.
"Mỗi một cửa ải trong Thập Đại Thiên Quan đều có bảo vật khác nhau, người vượt ải thành công mới có thể mang đi!"
"Nhưng càng đi xa, sẽ càng khó khăn, bảo vật sẽ càng ngày càng tốt!"
Nói đến đây, Cung Nghê Thường tự hào bổ sung: "Chúng tôi đã nghiên cứu Thiên Quan trên đảo Thiên Đường mấy chục năm rồi, đã nghĩ đến cách xử trí khi đột phá không thành công cho nên cho dù Lý thiếu hiệp không đột phá thành
công cũng đừng lo lắng an toàn tính mạng!"
Lý Trạch Vũ rên rỉ hỏi: "Tại sao cô lại muốn thuyết phục ta đột phá Thiên Quan, chỉ vì tôi mạnh mế à?”
"Đó chỉ là một chuyện, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399767/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.