"Ông đây mang em về nhà." Sáu chữ ngắn ngủi, nước mắt Diệp Khinh Nhu tuôn rơi.
Mà giờ phút này, sĩ binh của nước Thần Tam tụ tập tới ngày càng nhiều.
"Bắt bọn họ lại cho tôi." Một tên tướng lĩnh nghiêm nghị quát.
"Dừng tay." Ngay lúc Lý Trạch Vũ chuẩn bị đại khai sát giới, bỗng nhiên một giọng nói mạnh mẽ âm vang truyền tới.
Đám người nghe thấy tiếng quay đầu lại, chỉ thấy một người đàn ông làn da ngăm đen, lưng hùm vai gấu chạy như bay đến.
"Là chiến thần Ma La"
"Chúng ta vậy mà có thể kề vai chiến đấu cùng chiến thần Ma La"
Từng binh sĩ nước Thần Tam phấn khích. Ma Lai
Chiến thần hàng đầu của nước Thần Tam đã từng lấy sức mạnh một người đánh hòa với Tứ Đại Thiên Vương của nước Y, chống đỡ không cho Đại Hạ sụp đổ chính là đại anh hùng người người nước Thần Tam kính ngưỡng.
"Chiến thần Ma La ngài đến rất đúng lúc, tên này không phải hạng người hời hợt, vừa nãy đã chém giết hơn năm mươi Chiến Sĩ của chúng ta."
"Đúng vậy, xin chiến thần Ma La ra tay xử lý kẻ này."
"Xin chiến thần Ma La ra tay." Mấy tướng lĩnh lần lượt mở miệng.
Bọn họ nhìn thấy rõ thực lực lớn mạnh của Lý Trạch Vũ, nếu không thể diệt trừ đối phương trước thì chắc chắn sẽ tăng thêm thương vong rất lớn cho bọn họ.
"m miệng, các người đang dạy tôi làm việc?" Ma La quát chói tai một tiếng, vẻ mặt hơi bất mãn.
Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399677/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.