Lý Trạch Vũ cười gượng nói: "Không hổ là Long chủ, thật ra tôi còn có chuyện muốn nói với hai người, thế nhưng tôi hy vọng hai người phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Tô Cẩn Hoa ung dung nói: "Tôi với ông nội cậu có sóng. gió gì mà chưa trải qua, cậu cứ nói đi."
Lý Trạch Vũ im lặng, sau đó hản liếc nhìn hai người: "Rất có thể có người nắm quyền cao chức trọng là người của Vu giáo."
Tô Cẩn Hoa và Lý Định Quốc nghe vậy thì đều dựng lỗ tai lên.
"Nguyên soái quân đoàn Thiên Long, Tân Chấn!" Lý Trạch Vũ chậm rãi nói ra.
Vù!
Trong phút chốc, Lý Định Quốc và Tô Cẩn Hoa lần lượt đứng bật dậy.
"Thăng nhóc thối, phân có thể ăn bậy, nhưng nói thì không được nói lung tung!"
"Lão Tân chính là công thần!"
Hai người đều không thể tin được chuyện này là thật.
Lý Trạch Vũ khoát tay ý bảo hai người đừng kích động, hẳn an ủi: "Tôi nói là rất có thể, chứ không hoàn toàn xác định!"
Phùi
Tô Cẩn Hoa nghe vậy thì thoáng yên tâm.
Lý Định Quốc căng thẳng lấy thuốc lá ra, châm cho Tô Cẩn Hoa một điếu, sau đó mới châm cho mình.
Hít... Phù...
Tô Cẩn Hoa rít mấy ngụm thuốc, lão trầm giọng hỏi: "Cậu biết được chuyện này từ đâu?”
"Nói vậy chắc hẳn Long chủ có thể đoán được, thật ra là tôi giết Chu Vạn Kiệt đúng không?"
Lý Trạch Vũ không đáp, hắn hỏi ngược lại.
Tô Cẩn Hoa gật đầu, lão nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399652/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.