"Anh đến tôi sẽ hô lên!"
Tề Tiên Nhi nuốt nước miếng.
"Cô hô đi, đêm nay cho dù người phái Nga Mi đến đây, để xem ai có thể bảo vệ được cô!"
Lý Trạch Vũ hoàn toàn không để lời uy hiếp của đối phương vào lòng.
"AI" "Sư phụ cứu con..."
Tề Tiên Nhi lớn tiếng hô.
Trong núi yên tĩnh, giọng cô ta vang vọng.
Một tay Lý Trạch Vũ nắm lấy cổ họng Tề Tiên Nhi, hắn dễ dàng chế ngự được người.
"Rẹt rẹt!"
"A!"
Tề Tiên Nhi bị điện giật, cô ta trợn trắng mắt. "Tên khốn kiếp, anh thả tôi ral"
"Rẹt rẹt..."
"Tôi liều mạng với anh!"
"Rẹt rẹt!"
Tề Tiên Nhi nói một câu hung dữ, Lý đại đương gia sẽ không do dự giật điện cô ta hai cái.
Chỉ một lát sau, Tẽ Tiên Nhi đã cạn kiệt sức lực, cô ta mềm oặt trong lòng Lý Trạch Vũ.
Mùi thơm cơ thể nhàn nhạt bay vào mũi, Lý Trạch Vũ ôm lấy Tê Tiên Nhi bằng một tay, chuẩn bị mang đối phương rời khỏi nơi này.
Đáng tiếc trời không chiều lòng người.
"Vào vèo..."
Trong bóng đêm, một bóng người bay vút đến chỗ hai người.
"Chuột nhắt ở đâu đến, dám giương oai ở phái Nga Mi bọn tôi"
Người mở miệng chính là một sư cô cực kỳ có khí thế.
Lý Trạch Vũ biết giọng của Tề Tiên Nhi kinh động đến người phái Nga Mi, nhưng hắn không hề hoảng hốt.
Cùng lắm thì dứt khoát đánh nhau là được! "Ông đây là Lý Trạch Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399628/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.