Myhill và Hafit bận chơi binh pháp Tôn Tử trên thị trường chứng khoán nhưng Lý Trạch Vũ lại không có thời gian tốn sức chạy theo bọn họ!
Một ván định thắng bại!
Bất kể ai thua ai thắng thì nhà họ Khương chắc chắn sẽ ngã, không còn nghi ngờ gì nữa.
Tiếc là nhà họ Khương lại không biết kết quả này! Hiện giờ, cha con Khương Thượng Đức nghiễm nhiên đối xử với Hafit như thể gã ta là tổ tông nhà mình, gửi gäm toàn
bộ hy vong lên người đối phương.
Hafit quan sát màn hình, vắt hết óc cũng không nghĩ ra Myhill vừa dùng mánh khoé gì.
Qua một hồi suy ngẫm rất lâu, cuối cùng gã cũng nhận ra đối phương đang muốn đấu một trận sống còn với mình!
"Quân Đế không đợi được nữa hả?” Hafit làu bàu tự hỏi.
Lòng bàn tay Khương Chính Hoằng mướt mồ hôi lạnh, căng thẳng hỏi: "Ngài Hafit, ngài mới nói gì vậy?"
"Mấy người là một lũ ngul"
Hafit không nói ra những lời này, gã cười nhạt, nói: "Không có gì, chỉ là tôi đã đoán được tâm tư của đối thủ thôi.
"Thật sao!"
Khương Chính Hoằng không hiểu rõ nhưng vẫn gật gù ra chiều đắc chí.
Bình thường khi các cao thủ đối đầu với nhau, chỉ cần một chỉ tiết đã đủ quyết định kẻ thắng người thua. Đoán được suy nghĩ của đối thủ chắc chắn chính là nhân tố quan trọng hàng đầu.
Hafit hỏi: "Nhà họ Khương các người có thể huy động thêm bao nhiêu tiền?”
"Trong trường hợp không làm ảnh hưởng đến sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399609/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.