Vốn dĩ cô ấy có ý tốt muốn giữ thể diện cho Lý Trạch Vũ nhưng không ngờ lại bị chỉ thẳng vào mũi.
Điều này khiến cho Bạch Tố Y tức giận đến mức không còn ý nghĩ muốn cứu Lý Trạch Vũ nữa, cô ấy sẽ để mặc hắn chết dưới tay Khương Mộ Bạch.
"Tiểu thư, tên khốn này thật đáng ghét!"
Tiểu Mẫn không quên đổ thêm dầu vào lửa.
Thân là thị nữ của Bạch Tố Y, địa vị của cô ta ở trong Tiêu Dao Cung không hề thấp, không đến mức chỉ vì nói ra điều gì đó mà bị ăn tát.
Làm sao có thể không tức giận được?
"Được rồi, tỷ lệ đặt cược của Lý Trạch Vũ là 1 ăn 0.01 còn tỷ lệ cược của Khương Mộ Bạch là 1 ăn 1.99. Còn có ai muốn đặt cược nữa không?”
Lần này, người của Tam đại Thánh địa cũng không gây thêm phiền toái.
Trên đỉnh núi, các phe đối địch cũng đã sẵn sàng ra tay.
"Khương mỗ sẽ không giết người tay không tấc sắt, hãy lấy vũ khí của cậu ra."
Khương Mộ Bạch không hề tự phụ mà dành cho Lý Trạch Vũ đủ sự tôn trọng.
Lý Trạch Vũ giơ tay làm vài động tác, mỉm cười nói: "Đây là vũ khí của tôi."
Có một số người giỏi sử dụng đao, những người khác lại thích sử dụng kiếm và có những người có kỹ năng đặc biệt là Kung Fu.
Nếu như kỹ năng đặc biệt của một võ giả là nắm đấm và đá thì việc buộc anh ta cầm vũ khí là điều không cần thiết và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399598/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.