Một cơ hội theo đuổi?
A! Lần này, Lý Trạch Vũ khit mũi xem thường.
Thích không có nghĩa là anh sẽ theo đuổi, dù sao trên đời này cũng có nhiều người đẹp như thế, nếu như người nào
cũng phải theo đuổi, thế chẳng phải sẽ mệt chết sao?
Hơn nữa, anh còn có biết bao nhiêu chuyện quan trọng cần làm chứ.
Ví dụ như giải quyết nhà họ Khương, Tân Hạo Nhiên...
Hay ví dụ như điều tra Vu giáo, điều tra nguyên nhân cái chết của cha mẹ anh năm đó!
Sáng hôm sau.
Lý Trạch Vũ bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
“Thiếu gia, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Tiếng nói vội vàng của Vật Tương Vong truyền tới.
Lý Trạch Vũ dụi mắt, khinh thường lên tiếng: “Cho dù trời có sập xuống vẫn còn có cao nhân chống đỡ, có thể có chuyện lớn gì xảy ra chứ?”
“Chỉ trong một đêm, toàn bộ hai mươi sáu lĩnh vực được. nhà họ Khương đầu tư, cho dù có tiến hành hay không không tiến hành đều bị dỡ bỏ cả rồi!”
“Sao?”
Nghe thấy tin tức này, Lý Trạch Vũ cũng không bất ngờ lắm, vẫn bình tĩnh như thường: “Xem ra tôi đã đánh giá lão Khương Thượng Đức kia quá cao rồi.”
Anh vốn cho rằng nhà họ Khương sẽ ra tay với từng phe.
cánh của nhà họ Lý, như vậy mới có thể giảm bớt tổn thất tối đa.
Thế nhưng không ngờ đối phương lại cho dù tiêu tốn một ngàn cũng phải đối phương kẻ địch được tám trăm, không kiên nhãn như thế!
“Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399584/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.