Toàn trường ồ lên.
Tất cả người nhà họ Khương đang ở đây đều biến sắc, kẻ khó coi nhất cũng chính là Khương Như Phong, nam chính trong vai người chơi heo.
"Khinh Nhu, con qua đây cho cha!"
Thấy con gái không nói lời hay mà chỉ biết cạnh khoé cái dở, Diệp Chính Bình cũng biến sắc.
Diệp Khinh Nhu nhún vai, không hề quan tâm. "Chúng ta mau vào đi thôi, giờ lành sắp tới rồi."
Khương Chính Hoằng cười ha hả, lái sang chuyện khác, phá vỡ cục diện xấu hổ này.
"Đúng vậy, không được để muộn giờ lành." Khương Thượng Đức cười, ra dấu "mời".
Cùng lúc đó, Diệp Khuynh Thành cũng được Lưu Thu Yến đỡ xuống xe.
Ăn vận trang nhã, dung nhan thanh lịch. Tiên nữ!
Khương Như Phong vốn đang xanh mặt lập tức ngắm nhìn tới ngây người, trong đầu không khỏi bật ra hai chữ này.
Nhưng, nghĩ đến việc người đàn bà này chưa bước chân vào nhà đã công khai cắm cho mình cặp sừng, tròng lòng anh
†a bỗng nổi lên một ngọn lửa giận khó hiểu.
Điều đáng ghét hơn là kẻ tặng cặp sừng cũng chính là tên đứng đăng sau hãm hại mình chơi heo nái!
Lý Trạch VũI
Lửa giận trong lòng Khương Như Phong đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có.
Anh ta hận không thể chém đối phương ngàn vạn lần!
"Thiếu gia, làm người hay làm việc đều cần giữ sự bình tĩnh. Quân tử trả thù, mười năm chưa muộn!"
Một lời nhắc nhở vang lên sau lưng hẳn ta. Khương Như Phong quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399557/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.