Long Thanh Phong nói ba tiếng được liên tiếp, ông ấy cười lạnh nói: "Nếu cậu có thể đánh bại lão già, như vậy nếu Long Tổ chúng tôi tra được Vu giáo, chắc chắn sẽ thông báo cho cậu đầu tiên!"
"Nếu lão già ông đã muốn bị đánh, vậy tôi đây sẽ thỏa mãn:
Dứt lời, chỉ thấy Lý Trạch Vũ vẫn đứng tại chỗ, nửa giây sau, hắn đã vọt đến trước mặt Long Thanh Phong.
"Còn chưa nói bắt đầu, cậu không tuân thủ quy tắc."
"Binh bất yếm trá, hãy nhận lấy một quyền của tôi!"
Trong nháy mắt, Long Thanh Phong vận hồi công lực, đánh ra một quyền rất mạnh.
"Bốp!" Hai nắm đấm va chạm vào nhau, lực mạnh dao động khiến khuôn mặt Long Thiên Quân đứng bên cạnh vặn vẹo, cả
người không khỏi lùi về sau chục bước.
"Bộp!"
Một trong hai người ra tay đã bị đánh bay ra, người còn lại thì nguyên vẹn đứng tại chỗ.
Sau khi bụi bặm bay đi, khi Long Thiên Quân nhìn thấy rõ kết quả thì hoảng sợ, suýt rơi cắm xuống đất.
"Cậu nhóc khá lắm!"
Long Thanh Phong ôm ngực, gót chân tì mạnh xuống đất mới ổn định được cơ thể, lúc này miệng của ông ấy chảy máu tươi.
Ông ấy bị thương!
Lý Trạch Vũ phủi bụi trên người, hẳn thản nhiên nói: "Tôi còn chưa dùng lực, ông đã không được?"
Dứt lời, hắn nghênh ngang đi ra cửa chính. "Sư phụ, ngài không sao chứ!"
Long Thiên Quân đi đến chỗ Long Thanh Phong, hẳn ta lo lắng hỏi.
Long Thanh Phong hít một hơi, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399542/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.