"Chết tiệt, trên đời vậy mà có người đẹp như vậy sao!"
"Đại đương gia, cô ấy là người phụ nữ của ngài sao? Cũng đúng, chỉ có tiên nữ như vậy mới xứng đôi với thân phận của đại đương gial"
Jenny giơ ngón tay cái với Lý Trạch Vũ.
Mặc dù anh ta nói tiếng nước ngoài, nhưng sao Trần Thanh Tuyết không hiểu được, cô ngượng ngùng cúi đầu.
"Bớt nói sẽ chết sao?"
Lý Trạch Vũ võ đầu.Jenny, người kia đau đến nhe răng trợn mắt.
Ngay sau đó hắn nhìn về phía Trần Thanh Tuyết, tạm thời không biết nên giới thiệu thế nào, vì thế hắn nói một câu đơn giản: "Bọn họ đều là bạn tù của tôi."
Bạn tù!
Trân Thanh Tuyết giật mình, nhưng cô cũng không quá ngạc nhiên.
Dù sao cô cũng biết Lý Trạch Vũ từng ngồi từ, hơn nữa cô cũng rõ nguyên nhân hắn phải ngồi tù.
"Cô tìm tôi có việc gì thế?"
Lý Trạch Vũ nói sang chuyện khác.
Trần Thanh Tuyết bĩu môi, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Lý Trạch Vũ hiểu ý, biết cô khác em gái Trần Thanh Dao, da mặt mỏng hơn, vì thế hắn nói với ba gã đồng bọn: "Sói đen, cậu dẫn hai bọn họ đi sắp xếp trước."
"Được."
Sói đen vẫy tay với hai người.Jenny: "Đi theo tôi."
Khi.Jenny đi qua Trân Thanh Tuyết, anh ta dừng lại.
"Xin chào chị dâu, tôi là Jenny, tôi từng nghe qua một câu kinh điển của nước Hạ, là vật họp theo loài, người xinh đẹp như cô, chắc chắc bạn bè bên cạnh cũng không kém,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399511/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.