Chương trước
Chương sau
Mà ngay cả cậu thanh niên trước mắt này bắt đầu luyện võ từ trong bụng mẹ, tính toán đâu ra đấy thì cũng mới chỉ hơn hai mươi năm!

"Người trẻ tuổi à, khoác lác đúng là không cần đóng thuế, nhưng phiền cậu khoe khoang gì đó đáng tin cậy hơn một chút được không."

Sau khi hết khiếp sợ, vẻ mỉa mai trong mắt người đàn ông không che đậy chút nào.

Lý Trạch Vũ đặt ly rượu xuống, lại ngậm một điếu thuốc rồi thản nhiên nói: "Có phải khoác lác hay không thì cứ tạm thời để sang một bên... Nếu như tôi đoán không nhầm, Long Vương. đích thân đến tìm tôi là vì chuyện của nhà họ Hà phải không?"

Ánh mắt Long Thiên Quân hơi nheo lại.

Hiển nhiên, hắn ta không ngờ đối phương lại biết thân phận của mình!

"Mặc dù Long Tổ là tổ chức cơ mật tối cao của nước Hạ, nhưng là uy danh của Long Vương nước Hạ đã gây chấn động cả trong nước và nước ngoài, chuyện tôi có thể biết thân phận của anh cũng không có gì lạ, cho nên anh không cần phải quá lo lắng đâu!"

Không biết vô tình hay cố ý mà Lý Trạch Vũ giải thích một câu.

Long Thiên Quân không nhịn được bật cười nói: "Cậu nói tôi sẽ lo lắng sao?"

Lý Trạch Vũ nói với vẻ mặt thành thật.

"Ha ha ha..."



Giống như nghe thấy chuyện tiếu lâm, Long Thiên Quân ngạo nghễ nói: "Người trẻ tuổi à, mặc dù tôi không biết làm thế nào mà cậu lại phát hiện được tôi, nhưng... Đã biết thân phận Long Vương của tôi, mà cậu lại còn dám dõng dạc nói tôi sẽ lo lăng?"

“Anh thật sự không lo lắng sao?"

Long Thiên Quân cười khẩy. Đam Mỹ Sắc

"Vậy bây giờ thì sao?"

Khi đang nói chuyện, ánh mắt Lý Trạch Vũ bỗng ngưng lại, một khí thế hùng mạng phát ra từ trên người hắn.

Ngay lập tức, cả căn nhà tràn ngập sát khí.

Long Thiên Quân chỉ cảm thấy mình bị một năng lượng vô ảnh vô hình khí khóa chặt, trong thân thể có một âm thanh đang nhắc nhở, tốt nhất là hẳn ta đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không...

Sẽ chết!

Chỉ trong vài hơi thở, sắc mặt Long Thiên Quân đã tái nhợt.

"Bây giờ anh có lo lắng không?"

Lý Trạch Vũ nhếch miệng cười lạnh lùng.



Long Thiên Quân âm thầm siết chặt năm đấm, nhưng không dám nhúc nhích một cử động nhỏ nào, ánh mắt nhìn về phía Lý Trạch Vũ tràn ngập e ngại.

Từ khi gia nhập Long Tổ đến nay, hắn ta đã chấp hành vô số nhiệm vụ cao cấp, cường giả trong nước và quốc tế bị hắn

†a chém giết đếm không rõ số lượng...

Hản ta không thể tin được, chỉ là một ánh mắt của đối phương đã dọa hắn ta đến mức không dám cử động.

"Rốt cuộc cậu là ai?"

Long Thiên Quân thấp thỏm mở miệng.

Lý Trạch Vũ liếc mắt nhìn hẳn, thản nhiên nói: "Ngay cả thân phận của tôi anh cũng chưa làm rõ, thế mà còn dám đến tìm tôi, anh thật sự cho rắng tôi không dám làm thịt con tiểu long là anh sao?"

Thân thể Long Thiên Quân chấn động, trước khi kịp nhận ra, mồ hôi lạnh đã thấm ướt qua quần áo phía sau hắn ta.

Đại thiếu gia nhà họ Lý ở Hoàng Thành, cậu ấm vô dụng chỉ biết ăn chơi số một bảng xếp hạng, ba năm trước đây...

Mặc dù hẳn ta chỉ mới liếc qua thông tin của Lý Trạch Vũ, cũng đã nhớ kỹ trong đầu từ lâu, nhưng mà...

Bây giờ nếu ai dám nói tên này là thiếu gia vô dụng kia thì Long Thiên Quân sẽ tát vào mồm của kẻ đó!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.