Sơn trang Nguyệt Lạc.
Về đến nhà, Trần Thanh Tuyết đã tự nhốt ở trong phòng, mặc cho em gái có gõ cửa như thế nào cũng không ra ngoài.
Chắc là thật sự tức giận rồi! Nhưng mà Lý Trạch Vũ lại không để ở trong lòng, hắn ra tủ lạnh cầm một lon bia rồi đi đến đình viện thưởng thức màn đêm.
Sau lưng có tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, hắn không cần đoán cũng biết là ai.
"Anh rể, tại sao anh không đi dỗ chị của tôi?"
Trần Thanh Dao ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, dáng vẻ nhìn qua có vẻ lo lẳng.
"Tôi đâu có sai, tại sao phải đi dỗ cô ấy?"
Lý Trạch Vũ hừ lạnh.
Trần Thanh Dao ngẩng đầu nhìn lên phòng của Trần Thanh Tuyết một chút, lại quay đầu nhìn về phía Lý Trạch Vũ, nói:
"Thật ra tôi cảm giác được, chị của tôi cũng không chán ghét anhl"
Lý Trạch Vũ nhún vai, đắc ý nói: "Đương nhiên, phàm là phụ nữ bình thường thì đều sẽ không chán ghét soái ca."
"Phì!"
Trần Thanh Dao không nhịn được che miệng cười một tiếng.
"Cười cái gì? Cô dám sờ lương tâm của mình nói tôi không đẹp trai không?"
Lý Trạch Vũ vô cùng tự tin.
Lời này của hän khiến Trần Thanh Dao từ chối cho ý kiến, cô thừa nhận trong số những tên đàn ông mà mình đã từng gặp, thì hoàn toàn chính xác không có người nào xuất chúng hơn Lý Trạch Vũ.
Vẻ ngoài anh tuấn, trên người đầy mùi đàn ông đích thực, tính cách thì như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399496/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.