Trần Thanh Tuyết thấy vẻ mặt hắn có gì đó không đúng lắm.
“Không sao!”
Sau khi nhận chìa khóa, Lý Trạch Vũ rời đi.
Nhưng mà khi hắn vừa tới cửa thang máy, sau lưng chợt có tiếng giày cao gót truyền đến.
“Này!”
Trần Thanh Tuyết thở hồng hộc đuổi theo, cô muốn nói lại thôi.
Lý Trạch Vũ cau mày nói: “Có việc cứ nói thẳng.”
“Người vừa nãy là… Quản lý Lạc phòng thị trường của tập đoàn Lạc Thị, tôỉ và anh ta chỉ đang nói chuyện hợp tác.”
Sau khỉ Trần Thanh Tuyết nói xong lời này, trên mặt cô lặng lẽ xuất hiện một vệt đỏ ửng.
“Ờ!”
Lý Trạch Vũ chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng, sau đó đi thẳng vào trong thang máy.
Mãi cho đến khỉ cửa thang máy khép lại, Trần Thanh Tuyết đột nhiên cảm thấy cảm xúc mình lẫn lộn, chính cô cũng không biết vì sao mình lại sợ Lý Trạch Vũ hiểu Lâm!
Trở lại văn phòng.
Lạc Trường Thanh thấy cô lơ đãng, không khỏi lo lắng hỏi: “Tổng giám đốc Trần, cô không
sao chú?”
“Tôi không sao!”
Trần Thanh Tuyết lấy lại tinh thần, lập tức nói: “Quản lý Lạc, tôi đột nhiên có chút không thoải mái, chúng ta sẽ bàn chuyện hợp tác sau nhé!”
“Tổng giám đốc Trần có cần đến bệnh viện kiểm tra một chút hay không? Tôi có thể đưa cô đỉ!”
“Không cần đâu, tôi chỉ hơi mệt mà thôi, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.”
Trần Thanh Tuyết mở miệng nhã nhặn từ chối.
Nghe cô nói như vậy, Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399486/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.