Thập Yển Sơn.
Cố Huyền Quân mặc trang phục đen mạnh mẽ bước vào trong đền. Thanh đao đen vàng trong tay hắn dưới ánh trăng đỏ u ám như thể dính đầy máu tươi, chỉ đơn giản được hắn cầm trên tay, từng bước một bước trên con đường đá.
Ngôi đền này được xây dựng để tưởng nhớ những người đã bay lên, nhưng lúc này đã đầy máu tươi đặc quánh, xung quanh bóng tối có những con quái vật tụ lại thành từng nhóm. Có những con quái vật không có thần thức, chỉ biết xông tới theo bản năng, cũng có những con nhìn ra hình người, chúng đang dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn Cố Huyền Quân, rồi lại di chuyển theo từng bước đi của hắn.
Dù có nhiều quái vật, nhưng nơi này lại rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Cố Huyền Quân có thể nghe rõ tiếng bước chân của mình vang lên trên những viên đá.
Hắn cắm thanh đao vào đất, đưa tay đẩy cửa phòng trước mặt.
Cửa cọt kẹt một tiếng, từ từ mở ra, Cố Huyền Quân dùng ánh mắt đỏ của mình quét qua căn phòng, rồi dừng lại trên người duy nhất một người trong đó.
Chỉ thấy người đó mặc áo choàng đen, ngồi trên giường đang thi triển pháp thuật. Cố Huyền Quân khoanh tay dựa vào cửa, không nói gì, chỉ dùng ánh mắt đỏ lòm nhìn hắn.
Mãi cho đến khi người đó từ từ mở mắt, hai người bốn mắt đối diện.
"Ngươi về rồi."
Càng Miễu Vũ thu tay lại, nhìn hắn nói: "Có chuyện gì tìm ta?"
Cố Huyền Quân rút thanh đao, bước vào phòng, tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn đối phương đầy khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-mang-thai-con-cua-ai/4880331/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.