Nộ Ninh ngẩng đầu nhìn Yên Tĩnh Phong, một lúc lâu sau mới nói: "Ai biết được."
Trong Hồng Lâu, có vẻ như tất cả cư trú đều là ma tộc, mà ma tộc từ xưa đến nay vốn không mấy hòa thuận với nhân tộc. Việc Hồng Lâu giúp đỡ ma tộc, yêu tộc thậm chí là quỷ tộc, Nộ Ninh còn có thể hiểu được, chỉ riêng việc giúp đỡ nhân tộc, nghe có vẻ rất khó hiểu.
A Uẩn nhìn hai người lại nói những lời làm không vui như vậy, liền lấy đũa gõ lên bát, nói: "Được rồi, được rồi, đừng có mãi nói những chuyện kỳ kỳ lạ lạ nữa, ai tốt ai xấu cứ để sau, giờ chúng ta phải ăn no đã!"
Nộ Ninh nhìn A Uẩn hai tay chống lên bàn, mỗi tay cầm một đôi đũa gõ vào bát, liền nhắc nhở: "Đưa đũa gõ bát không hợp quy củ, ở Trung Nguyên ăn uống có rất nhiều điều cần chú ý, A Uẩn cô nương cần phải lưu ý."
A Uẩn cúi đầu nhìn tư thế của mình, phát hiện quả thật không được tao nhã, liền ngồi thẳng người lại nói: "Đừng nhắc nữa, đừng nhắc nữa, toàn là mấy cô gái trẻ tuổi, sao mà cứ như thầy cô vậy chứ?"
Mấy cô gái trẻ tuổi?
Nộ Ninh hơi ngẩn ra, nhìn A Uẩn và Yên Tĩnh Phong, rồi nghĩ lại thì thấy, thực ra năm nay Nộ Ninh cũng chưa đến 30 tuổi, hai mươi mấy tuổi thì đúng là 'cô gái trẻ'.
Yên Tĩnh Phong nhìn Nộ Ninh, người đang cúi đầu uống trà, bỗng cảm thấy những lời cô vừa nhắc nhở A Uẩn rất quen thuộc, giống như lúc trước cô đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-mang-thai-con-cua-ai/4880244/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.