Edit: susublue
Liên tiếp mấy ngày, A Sửu cảm thấy có chút phiền chán. Muốn gặp Đoạn Thần lại không gặp được, cũng không thể chạy tới nói chuyện với Đoạn Thần. A Sửu nhàm chán, vẻ mặt chán ghét nằm sấp ở trên bàn, buồn bã ỉu xìu gặm một miếng bánh quế hoa cao.
Linh hộ pháp nhìn thấy A Sửu bực bội, cố gắng nói chút chuyện lý thú cho nàng nghe. Nhưng nhìn A Sửu nghe như không nghe, thì Linh hộ pháp nói một nửa cũng không muốn nói nữa.
Trong điện đột nhiên yên tĩnh lại, A Sửu biếng nhác nằm sấp trên bàn như người không xương, không biết nghĩ đến cái gì đột nhiên ngồi thẳng người lên, phấn khích lên tiếng nói: "Linh, chúng ta xuất cung đi! Sư phụ bế quan không thể đi quấy rầy người. Nhưng người cũng không nói là không cho ta xuất cung? Ta buồn muốn chết rồi, ngươi dẫn ta xuất cung đi dạo đi?"
Linh hộ pháp khó xử, đau khổ nói: "Tiểu chủ, không được Quân Thượng cho phép, người không thể tùy tiện xuất cung."
"Nhưng sư phụ bế quan rồi! Chúng ta vụng trộm ra ngoài, chỉ cần mọi người không nói thì sao người biết được!" A Sửu nói xong liền nhìn về phía Lăng Sương và Tiểu Hoa đang đứng một bên đợi lệnh.
"Tiểu chủ yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ không nói!" Nhận được ánh mắt của A Sửu, Tiểu Hoa liền bày tỏ thái độ nịnh hót trước.
Thấy thế sắc mặt Lăng Sương cũng không được tốt. Nhìn thấy vẻ mặt uy hiếp và hoài nghi của A Sửu, dienxdaffnllequysdoon Lăng Sương chỉ có thể gật đầu, phụ họa theo: "Thuộc hạ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-ma-quan-do-de-thuong-than/647315/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.