Edit: susublue
Trong Huyền Diệp điện, ống trúc bên cạnh bàn trà cắm hoa đào thơm ngào ngạt. Đoạn Thần vừa phê vài quyển sổ con đã thấy không yên lòng để bút xuống, nhìn chằm chằm hoa đào đến xuất thần.
Hôm nay tới phiên Xích hộ pháp và Hàn hộ pháp trực. Hai người này ít nói nhất trong tứ đại hộ pháp, trừ phi Đoạn Thần hỏi, nếu không bình thường cũng sẽ không nói chuyện với Đoạn Thần.
Đoạn Thần thẫn thờ một hồi lâu, phiền muộn đẩy hết sổ con sang một bên. Dựa người ra sau, tay phải chống ngai vàng, tay trái vịn đầu hổ làm bằng bạch ngọc, bộ dáng trông rất biếng nhác.
Hàn hộ pháp và Xích hộ pháp nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra đối phương đang bối rối. Không biết có nên lên tiếng hỏi Ma quân xem ngài có gì phiền lòng hay không.
Huyền Diệp điện to như vậy, đốt đàn hương để có thể bình tâm suy nghĩ. Đàn hương theo gió bay đến bên cạnh Đoạn Thần, dien*daffn;leequysdo0nn trong lúc nhất thời trộn lẫn với hương hoa đào thơm ngát khiến Đoạn Thần nhăn mày lại. Bực bội phất tay, Đoạn Thần lên tiếng nói: “Dẹp cái mùi đàn hương này đi cho bản quân!"
Xích hộ pháp đi đến trước lư hương, thổi tắt đàn hương. Sau đó đứng một lúc rồi bẩm báo với Đoạn Thần: "Quân Thượng, đã dập tắt rồi."
"Ừ. A Sửu đến học viện được bao nhiêu ngày rồi?" Đoạn Thần không thèm đếm xỉa gật đầu, hỏi.
Xích hộ pháp trầm mặc một chút, đếm thử ngày, nói thật hắn không có nhớ rõ ngày A Sửu rời đi. Hàn hộ pháp thấy Xích hộ pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-ma-quan-do-de-thuong-than/647297/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.