🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: susublue
Phía sau cung điện, dưới ánh nến mờ nhạt, không khí mờ mịt, mông lung như sương trắng ở Thanh Trì, nhìn bằng mắt thường sẽ không thấy rõ.
Cởi y phục ra, treo quần áo bằng tờ tằm lên, Đoạn Thần chậm rãi chìm vào trong nước. Dựa vào cạnh ao nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi vận lực điều trị vết thương trong cơ thể. Nước ao vốn trong suốt thấy được đáy thì lại nhiễm đỏ chỉ trong chốc lát.
Bức thương thế trong cơ thể ra, Đoạn Thần bỗng nhiên đứng dậy khỏi hồ nước đầy máu, đi vào trong hồ nước sạch sẽ bên cạnh. Ngâm người trong nước ấm, buông lỏng cả người, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngâm được một lúc, Đoạn Thần cảm thấy có gì đó không đúng, giống như có thứ gì đó đang rình trộm hắn. Nhưng Đoạn Thần không cảm nhận được hơi thở yêu ma xung quanh, điều này càng khiến hắn nghi hoặc khó hiểu. Vung tay lên, bọt nước bị Đoạn Thần đánh vương vãi khắp nơi. Ánh sáng màu xanh nhạt chợt lóe lên, cung điện vốn dĩ đang tràn ngập trong sương khói mờ mịt thì lập tức trở nên quang đãng.
Sau đó, Đoạn Thần thấy một quả trứng khổng lồ tròn vo, sáng bóng, trắng nõn! Dọa hắn nhảy dựng lên, cơ thể đang ngâm trong nước vội vàng lui về phía sau hai bước, dán chặt lên thành ao.
Quả trứng này là cái gì vậy! Đoạn Thần khẳng định quả trứng trước mắt này rực rỡ hẳn lên, trước khi bị hắn ném vào trong lò luyện đan để tiêu hủy nó còn trông rất xấu xí, dienxdafnleequysdoon vì sao bây giờ lại thay đổi rồi! Còn chạy từ bên ngoài ra sau cung điện rình hắn tắm rửa nữa! Đây rốt cụ là thứ quái quỷ gì vậy, quá thần bí mà!
Đối với một thứ kỳ quái còn chưa xuất thế đã bắn ma tính khắp bốn phía, trong lòng Đoạn Thần hơi sợ hãi. Hắn muốn hủy mà không hủy được, ngược lại còn thôn tính pháp lực của hắn. Thật sự khiến cho lòng dạ người khác đều sợ sệt, chùn bước.
Giằng co với quả trứng kỳ lạ này một lúc lâu, Đoạn Thần nhảy ra khỏi ao nhanh như tia chớp, hong khô bọt nước trên người rồi nhanh chóng mặc quần áo vào. Tất cả động tác đều như nước chảy mây trôi, nhanh nhẹn lưu loát.
Mặc xong y phục, Đoạn Thần nắm chặt quả đấm đi về phía quả trứng. Đã chứng kiến sự lợi hại của nó nên Đoạn Thần không dám dùng pháp lực đưa nó theo mà là dùng một tay ôm lấy quả trứng trơn mượt này.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Đoạn Thần đầy vẻ ghét bỏ, thật vất vả lắm mới đè nén được cảm giác muốn vứt nó xuống, chạy thẳng ra bên ngoài, ném nó vào trong góc khuất. Không ngờ vừa mới ném đi quả trứng lại bay về phía hắn! Bổ nhào vào ngực Đoạn Thần. Sợ nó bị thương nên Đoạn Thần vội vàng vươn tay đỡ nó, lúc này nó mới ổn lại.
Đoạn Thần đã nhiều lần muốn đẩy quả trứng này ra nhưng lại phát hiện nó lại cứ chui vào trong lòng hắn. Lần nào cũng vậy. Điều này khiến Đoạn Thần nổi gân xanh, trong lòng hắn cực kỳ muốn đập nát quả trứng này ra. Trên đời này điều gì khiến người ta oán hận nhất? Không phải đó là người ngươi chán ghét nhất cứ liên tục xuất hiện bên cạnh người, đuổi mãi mà không đi, lại không thể làm gì được sao, thật đúng là khiến cho người ta giận đến nghiến răng! Lúc này Đoạn Thần đã gặp phải chuyện như vậy rồi.
Khẳng định mình bị cái quả trứng này bám lấy, Đoạn Thần coi như mặc kệ. Bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu nó. Mò mẫm quả trứng một vòng liền phát hiện nó có sự thay đổi rất lớn.
"Hừ. Biến thành cái bộ dáng này, chắc hấp bản không ít pháp lực của bản quân đi!" Gõ nhẹ quả trứng một cái, Đoạn Thần híp mắt, bất mãn cúi đầu nói với nó.
Quả trứng động đậy mấy cái trong lòng Đoạn Thần, rồi dúi dúi vào ngực hắn.
Bây giờ Đoạn Thần đã không sợ hãi nữa mà hắn lại cảm thấy quả trứng này gần như đã coi hắn là "Nương" của nó. Nghĩ như vậy, Đoạn Thần liền nảy sinh một ý nghĩ. Nếu hắn ấp quả trứng thần bí này tới lúc nó nở, nuôi nó lớn lên, có lẽ sẽ là cánh tay đắc lực cho hắn. Dù sao hắn cũng không nghĩ tới việc lập Ma hậu, rồi sinh con. Nếu quả trứng kỳ quái này có tình cảm với hắn, trung thành với hắn thì sau này giao Ma giới cho nó chắc cũng không phải không được.
Híp mắt lại, Đoạn Thần suy nghĩ quan sát quả trứng trong lòng. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt vỏ trứng, phát hiện nó lại chui vào trong lòng hắn lần nữa. Đoạn Thần cảm thấy có thể thử một lần, nếu đến lúc đó phát hiện quả trứng ma quái này không chịu sự khống chế của hắn nữa thì hắn sẽ tìm cách tiêu hủy nó.
Đoạn Thần vẫn luôn tin tưởng vào năng lực của mình. Hắn mới năm trăm tuổi, tu vi còn có thể tăng lên rất nhiều. Trước kia vì không nhìn ra lai lịch của nó nên khiến hắn luống cuống tay chân, nhưng bây giờ Đoạn Thần đã hiểu rõ. Dù quả trứng này có ma tính thì sao, sau này cố gắng tu luyện thì thế nào, tu vi của nó lúc nào cũng sẽ kém hơn hắn. Đoạn Thần cực kỳ chắc chắn về điểm này. Vì vậy nên cũng buông lỏng cảnh giác với nó.
Lúc này Linh hộ pháp đã chuẩn bị xong bữa tối, dẫn đám tiểu yêu dọn bữa tối ở Lăng Hoa Điện, bên trong nghe thấy tiếng kêu ở ngoài điện: "Quân Thượng, bữa tối đã chuẩn bị xong."
Đoạn Thần nghe thấy, liền giải trừ kết giới ở Lăng Hoa Điện để cho họ vào dọn bữa. Ôm quả trứng đi ra ngoài.
Linh hộ pháp dẫn đám tiểu yêu bước vào Lăng Hoa Điện thì phát hiện Ma quân đang ôm một quả trứng khổng lồ tròn vo, trơn bóng, trắng nõn. Hắn đứng ngây người ra, lắp bắp chỉ vào quả trứng trong lòng Đoạn Thần, Linh hộ pháp mở miệng: "Quân Thượng, quả trứng này, sao nó lại giống với hình dáng của quả trứng xấu xí mà Dã Kê Tộc đưa tới vậy."
Đoạn Thần nhàn nhạt liếc qua Linh hộ pháp, ngồi xuống, khoát tay áo ý bảo đám tiểu yêu dọn bữa. Lơ đễnh nói: "Đây là quả trứng kỳ quái mà Dã Kê Tộc đưa đến."
"Cái gì! Làm sao có thể! Quả trứng Tộc Dã Kê đưa đến rõ ràng xấu như vậy! Sao lại chỉ trong chớp mắt đã biến thành xinh đẹp thế này!" Linh hộ pháp không thể tin, kinh hô.
"Không có gì là không thể, bản quân muốn dùng bữa, các ngươi lui ra đi." Đoạn Thần không thích Linh hộ pháp la hét om sòm, phất tay quét bọn họ ra ngoài. Đóng kín cửa chính lại, cầm đũa lên, gắp một cánh hoa non, vừa định bỏ vào trong miệng, quả trứng trong lòng lại nhảy dựng lên.
----- susublue ~ diendanlequydon -----
Bất mãn giữ quả trứng lại, nhìn thấy cánh hoa rơi trên mặt đất, Đoạn Thần lạnh lùng lên tiếng, cúi đầu nói với quả trứng: "Ngươi muốn làm gì? Bản quân vì ngươi mà mất đi ba phần pháp lực. Được tiện nghi còn không chịu ngoan ngoãn, ngay cả đồ ăn đến miệng cũng không cho bản quân ăn đúng không?"
Quả trứng vốn còn đang lộn xộn, nghe Đoạn Thần nói xong thì liền yên tĩnh trở lại.
Thấy quả trứng đàng hoàng lại, Đoạn Thần lại cầm đũa lên. Lần này gắp một cánh hoa khác, mới vừa đưa đến bên môi, thì lại bị quả trứng cọ xát nên lại rơi xuống đất.
Đoạn Thần không nhịn được nữa, đặt chiếc đũa ngọc xuống bàn một cái “Cạch”. Trán nổi đầy gân xanh, ánh mắt khó chịu nhìn chằm chằm quả trứng trong lòng, cắn răng hỏi: "Có để bản quân dùng bữa cho đàng hoàng không! Bản quân không ăn, không no bụng thì làm sao có sức lực ấp cho ngươi nở ra! Ngươi có còn muốn ra ngoài không!"
Quả trứng như nghe hiểu lời Đoạn Thần nói, nhận sai nhẹ nhàng cọ xát vào người Đoạn Thần.
Đoạn Thần chờ trong chốc lát, chắc chắn lần này nó sẽ đàng hoàng thì liền cầm đũa lên nhanh chóng kẹp lấy cánh hoa, bỏ vào trong miệng, nuốt chửng, không cần biết nó có vị gì, nhanh chóng ăn cho xong bữa tối. Ăn xong, mới kêu yêu ma đi vào thu dọn.
Linh hộ pháp bị đuổi ra ngoài, luôn đứng ở ngoài Lăng Hoa Điện, đợi sai khiến. Nghe thấy Ma quân gọi hắn vào mới dẫn đám tiểu yêu vào thu dọn đồ ăn, phát hiện quả trứng đó vẫn còn ở trong lòng Ma quân. Hắn sinh lòng hiếu kỳ, nhịn không được nên mở miệng hỏi: "Quân Thượng, sao quả trứng này lại thay đổi hình dạng vậy?"
Đoạn Thần không đếm xỉa tới: "Bản quân cảm thấy nó quá xấu, nhìn rất chán ghét nên sửa lại hình dáng khác cho dễ nhìn."
Đoạn Thần nhớ tới cái gì đó liền tiện thể nói: "Ngươi đi thông báo cho tộc trưởng của Tộc Bách Điểu và Tộc Dã Kê, kêu bọn họ hai ngày sau đến đây một chuyến. Bản quân có chuyện muốn hỏi.”
Linh hộ pháp hơi hoài nghi, không hiểu hỏi: "Quân Thượng, ngài kêu tộc trưởng hai tộc này đến có phải là vì muốn điều tra thêm về quả trứng này không? Hay là muốn biết làm thế nào để ấp quả trứng này?" Nghĩ tới hình dáng xấu xí vốn có của nó, không biết sẽ nở ra thứ xấu gì nữa. Suy nghĩ này khiến Linh hộ pháp hơi kích động. Nhìn Hàn hộ pháp có vẻ rất chán ghét nó, nếu ấp ra thứ còn xấu hơn vỏ trứng gấp mấy lần thì không biết lúc đó Hàn hộ pháp nhìn thấy có chán ghét đến mức ói ra hay không. Nghĩ đến tấm hình kia, trong lòng Linh hộ pháp cười trộm. Xưa nay Linh hộ pháp và Hàn hộ pháp có mâu thuẫn, nếu có thể chứng kiến Hàn hộ pháp bị xấu hổ trước mặt Ma quân thì Linh hộ pháp sẽ vui mừng một khoảng thời gian dài. Linh hộ pháp vừa mơ mộng vừa nhìn về phía quả trứng trong lòng Đoạn Thần, trên mặt đầy mong đợi.
Chú ý tới ánh mắt không thiện cảm của Linh hộ pháp khi nhìn về phía quả trứng, Đoạn Thần bất mãn nhăn mày lại, gương mặt lạnh lùng nói: "Nói nhiều như vậy làm gì, không muốn giữ đầu lưỡi nữa đúng không?"
Nghe vậy, Linh hộ pháp đột nhiên tỉnh lại từ trong mộng. Liền vội vàng lắc đầu, phủ nhận: "Thuộc hạ lỡ lời. Xin Quân Thượng tha tội, nể tình thuộc hạ hầu hạ Quân Thượng nhiều năm, bỏ qua cho thuộc hạ lần này."
Lười nhác liếc mắt nhìn Linh hộ pháp, Đoạn Thần khoát tay nói: "Mà thôi, lần này bản quân không tính toán với ngươi. Ngươi vào trong phòng luyện đan thu dọn cho bản quân, tu sửa lại mấy chỗ bị hư hỏng. Sau đó đi thông báo cho hai tộc trưởng đến đây."
"Dạ!" Lần này Linh hộ pháp không dám hỏi nữa. Ma quân kêu hắn làm gì thì hắn làm nấy, cái mạng nhỏ quan trọng hơn!
Dặn dò xong, Đoạn Thần đứng dậy, ôm quả trứng đi đến tẩm điện.
Đến tẩm điện, Đoạn Thần muốn đặt quả trứng qua một bên để lên giường nghỉ ngơi. Nhưng mới vừa để nó xuống thì nó lại bay vào lòng Đoạn Thần.
Đúng vậy, thật sự là rất thích quấn lấy hắn! Đoạn Thần cảm thấy có chút ít đau đầu, vươn tay chọc chọc quả trứng: "Đồ xấu xí nhà ngươi, ngươi quyết tâm muốn quấn lấy bản quân đúng không?"
Quả trứng cọ xát trong lòng Đoạn Thần, giống như đang cố ý nịnh nọt, nhìn hết sức tức cười.
Đoạn Thần bất mãn, bên hông giường sao có thể để cho người khác ngủ được! Suy nghĩ một chút, hắn vươn tay lên dạo qua một vòng, từ xa xa xuất hiện một cái kết giới nhỏ. Đoạn Thần nhanh chóng dùng một tay ném nó vào trong kết giới.
Chứng kiến quả trứng không ngừng nhảy nhót trong kết giới, bộ dáng sốt ruột  muốn đi ra ngoài nhưng lại không ra được. Đoạn Thần hài lòng nhẹ nhàng gật đầu, nói với nó: "Ngươi ở trong kết giới đợi đi! Bản quân muốn ngủ một lát."
Nói xong, chờ một lúc lâu, thấy nó vẫn không phá được kết giới. Đoạn Thần mới vung tay lên tắt nến trong phòng đi, yên tâm nằm trên giường bạch ngọc, đắp kín mền nhắm mắt ngủ.
Đêm tối Ma giới yên tĩnh đến mức đáng sợ, không có tiếng côn trùng kêu vang, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng. Ngủ thẳng nửa đêm, Đoạn Thần cảm thấy có gì đó không đúng. Giống như có thứ gì chui vào trong lòng hắn!
Đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt trắng bóc sáng như trăng rằm. Dưới màn đêm, dien;dafn*lle&quy#do0n hắn nhìn thấy rõ ràng quả trứng đang ở trong lòng hắn, Đoạn Thần cảm thấy tan nát cõi lòng. Nó có thể phá được kết giới hắn bố trí! Đây rốt cục là thứ quỷ quái gì!
Lúc Đoạn Thần đang cảm thấy sụp đổ thì quả trứng lại chui vào trong ngực Đoạn Thần. Giống như muốn sáp lại gần Đoạn Thần.
Đoạn Thần không biết nói gì, chỉ có thể vươn tay ôm lấy nó. Đắp chăn lên, một ma một trứng cùng ôm nhau mà ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.