Khu rừng rậm đang ồn ào náo nhiệt, nay yên tĩnh ngay cả tiếng côn trùng hay tiếng chim đều biến mất sạch.
Nữ tử áo màu xám hai mắt ngẩn ra ngơ ngác ngồi trên xác hổ to lớn, dáng vẻ mệt mỏi co chân lại, ngồi lâu mới nhẹ than một tiếng, khẽ lầm bầm câu, “Aiz…Mệt quá, về nhà thôi!”
Nói xong mới từ từ đứng dậy từ xác hổ trèo xuống, sờ sờ bụng, cảm giác có chút đói, nhìn xung quanh một vòng xác chết các loại Yêu tộc nằm đầy đất, nếu tất cả đã chết, hay là…Làm bữa ăn khuya?
Suy nghĩ một chút xoay người đi đến chỗ Thỏ Vương màu trắng, vừa muốn đưa tay nắm đuôi thỏ kéo đi, con vật Thỏ Vương nằm cứng đơ dưới đất đã lâu bỗng nhiên nhảy lên
(⊙ o ⊙)
Nó nhảy lên nhưng cũng không phải chạy trốn mà xoay người đến chỗ nàng đang đứng dập đầu vang ầm ầm, ngẩng đầu lên.
“Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng, ta sai rồi, chúng ta có mắt như mù xúc phạm đến thượng tiên.” Thỏ Vương đầy mặt nước mắt nước mũi, đầu thỏ đập xuống mỗi một cái đều cố sức đập, thân thể con Thỏ đầy lông run lên từng đợt.
“Ngươi vừa rồi đang giả chết?” Nữ tử mở lớn mắt nhìn, ngồi xuống trước mặt thỏ.
Thỏ Vương run càng mạnh, “Thượng tiên tha mạng, ta chỉ là một Thỏ Vương nho nhỏ, ta với bọn họ không giống nhau. Ta ăn cỏ, cho đến giờ cũng chưa từng ăn thịt người. Ta trên có thỏ già dưới có thỏ con, trong bụng còn thỏ con chưa ra đời, không thể chết được. Cầu xin ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-lai-mat-tich-roi/144735/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.