“Công chúa…”
“Thật đẹp.”
“Công chúa bước ra kìa!”
“Thanh âm của người thật dễ nghe!”
Ta đề khí dùng nội lực, gằn từng tiếng nói vọng ra bên ngoài, “Mọi người, ta là Lạc Linh Tê.”
Đám người nhốn nháo bỗng nhiên yên lặng hẳn, bên tai truyền đến từng tiếnghít khí, cả âm thanh sợ hãi, nhưng không ai có thể ngờ tới, lúc này tavô cùng khẩn trương, thân mình quá nóng. Ở phía dưới ngọc lớn giống nhưcó sinh mệnh không ngừng di chuyển, ta dùng hết sức lực mới có thể giữvững bình tĩnh.
“Thỉnh các vị dời bước, ta phải tiến cung ngaylập tức. Đa tạ!” Ta vừa mới nói xong bỗng nhiên có người hô lên, “Chúngta liền nghe theo lời công chúa, nhanh chóng di chuyển qua một bênthôi!” Khóe miệng run lẩy bẩy, thanh âm này là của kẻ vừa tạo ra hỗnloạn!
Hắn nói xong ngay tức khắc có không ít người phụ họa, dânchúng dần dần dạt về hai bên, đại lộ rốt cục có chỗ để đi. Dân chúngchen chúc nhau vội chỉnh trang quần áo xộc xệch, Tôn công công hô lớnmột tiếng, đội ngũ lại chậm rãi di chuyển về phía trước. Thời điểm tớihoàng cung, đã là buổi trưa, phụ hoàng sớm bãi triều. Ta bị tuyên vàochính điện, bái kiến phụ hoàng –người đang phê duyệt tấu chương.
“Tê nhi vấn an phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế vạn tuế.”
“Tê nhi mau bình thân.” Phụ hoàng mỉm cười nâng ta dậy, “Đã hơn một nămkhông thấy, nha đầu của ta ngày càng xinh đẹp động lòng người!” Thờiđiểm gặp mặt lần trước là tiệc hoàng gia, lúc ấy tần phi hoàng tử đạithần đều có mặt, ngay cả cơ hội nói chuyện cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539465/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.