“Tê nhi của ta đẹpqúa, giống như yêu tinh vậy.” Chàng dùng bàn tay to hữu lực xoa nắn khắp cơ thể ta, cuối cùng dừng lại ngay trên tuyết đồn. Huyệt nhỏ cắn chặtdị vật, cúc huyệt còn chứa côn thịt thô to, địa phương non mềm ở trunggian không ngừng bị chen chúc. Thanh Nham còn dùng sức chèn ép cả haiđịa phương. Hạ thân của ta giống như bị thứ gì đó thật lớn xuyên qua. Mà thứ dị vật đó, dưới bàn tay của hắn, không ngừng ma sát ta.
“Không được… Thanh Nham… ta muốn chết.” Thân thể hư thoát không còn chút khílực, ta ghé vào bàn trang điểm, khi quay đầu nhìn hắn liền hoàn toànkhông khống chế được bản thân. Phượng hoàng hoả đồ* hiển hiện trên lưngtuyết trắng. Phượng hoàng giương cánh muốn bay, không biết Tam ca làmnhư thế nào, so với lần trước màu sắc nhạt hơn, nhưng càng thêm sốngđộng. Dưới ngọn đèn mờ mờ, hình ảnh kia giống như vật thật tồn tại.
Hình ảnh qúa mức yêu dị khiến ta muốn thét to, nhưng dưới bàn tay điêu luyện của Thanh Nham lại phát ra tiếng rên rỉ mất hồn.
Mười ngón tay của chàng đan chặt hai tay của ta, cả người cúi xuống hoàntoàn dán chặt lên lưng ta, thân hình cao lớn đầy áp bách, mặc cho sápnhập chiều sâu hay đè ép phía dưới càng thêm chặt chẽ.
“Ngoan,bảo bối, không phải sợ…” chàng nằm ngay bên cạnh ta thanh âm nỉ non mấthồn: “Hình xăm này rất đẹp, Tê nhi của ta vừa thuần khiết lại đẹp đẽ(yêu mị),nhưng nếu nàng không muốn nói, ta liền đáp ứng, chắc chắn sẽgiúp nàng chữa khỏi được không?”
“Vâng… ưm” Chiếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539457/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.