Run lập cập gỡnút thắt của sợi tàm ti bạc trói chặt bàn chân, ta run rẩy vịn vịn thành giường bước xuống. Chất lỏng đặc dính trong lúc di chuyển tích tích rơi xuống nền nhà, mỗi bước đi giống như xé rách thân thể. Ta gian nan lêbước đến ngăn tủ lấy viên thuốc, bỏ vào trong miệng, dùng hết sức nuốtxuống. Trong phòng tất nhiên có nước, đáng tiếc dù là nước trà hay làrượu đế, đều thả phấn hoa vô sắc vô vị. Ở quốc gia Nam Phiên hắc ám tốităm, trong đầm lầy có một loài Bạch Liên ba cánh, vừa thoảng qua ngửithấy mùi thơm ngát, phấn hoa gặp nước tan ngay lập tức, vô sắc vô vịcũng vô hại, nhưng nếu ai uống nước ngửi thấy tử đàn hương… Ta nhìn nhìn Tam ca, sư phụ nói người bình thường sẽ choáng váng hết ba ngày, khôngbiết hắn có gặp chuyện gì không. Cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, Tam catrước kia, vẫn là người rất tốt với ta.
Ta mở chốt đẩy cửa sổ ra, cả viện tràn ngập trong ánh trăng, ánh trăng hết sức sáng ngời. Nhưngchỉ trong thời gian hai ba nén nhang nữa thôi vầng trăng sẽ biến mấttrên bầu trời. Thay một thân y phục đi trong đêm, xong xuôi liền ngồixếp bằng trên giường ngưng thần, vận công điều tức một hồi, ta cảm thấynhiệt khí trong thân thể chậm rãi tán đi mới đứng dậy thu thập phòng.Đem Tam ca kéo đến dựa vào một cái gối đầu, dém lại chăn, lại đem chănbông thả xuống bên giường còn lại, cuối cùng thả trướng bạc xuống. Tathổi tắt nến trong phòng, thừa dịp bóng đêm đen tối cẩn thận ẩn vào đình viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539427/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.