“Tam ca, ta…” Ta cắn môi, muốn nói lại thôi.
“Sao vậy?” Ta mặc dù không nhìn thấy, nhưng có thể nghĩ đến bộ dáng nhíu mày của Tam ca giờ phút này.
“Tê Nhi thật muốn… Làm sao đây?” Thân thể không ngừng vặn vẹo, chân chưa bị trói trụ cũng cọ cọ, muốn giảm bớt ma ngứa giống như sâu giòi ăn mònxương cốt, ta run giọng nói, “Không biết lý do vì sao, ta cảm thấy chính mình… Cả người giống như bị thiêu.”
“Tê Nhi kêu lớn lên đi, ”Tam ca, giọng nói khàn khàn tình dục, vỗ về chơi đùa Hoa Khâu ẩm ướt lầy lội nói, “Tê Nhi càng kêu lớn tiếng, Tam ca lại càng hưng phấn.”
“Nhưng mà bên ngoài còn có người a, Tê Nhi… Không dám gọi.” Hai má bởi vì thẹn thùng ửng đỏ giống như phát sốt, “Kêu lên bị bọn họ nghe được, người ta biết chúng ta hai huynh muội … Chúng ta nên làm sao đây.”
“Tê Nhi cứ việc yên tâm” Tam ca nói, “Ta, Hắc Phong, không có cái loại hạ nhân lắm miệng này.”
“Không đâu, nghĩ đến có người, Tê Nhi liền cảm thấy thực mất mặt.” Dựa vàohình dáng mông lung trước mắt ta cảm giác hướng hắn đi tới, cầu xin nói, “Tam ca vẫn đều rất thương Tê Nhi, chẳng lẽ hiện tại đều thay đổi sao?” Tam ca trầm ngâm một chút, không nói gì. Ta trong lòng có chút sốtruột, nếu như người chung quanh không rời đi, mặc dù đem Tam ca hôn mê,cũng không có khả năng thoát ra được. Từ bây giờ đến khi ánh trăng lêntrên đỉnh đầu chỉ còn không đến một canh giờ, thời gian không còn nhiềulắm. Hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-khong-can-a/1539422/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.