Edit | 4702i.
Bóp gã tướng quân xui xẻo kia ngất xỉu, lại thấy xung quanh không có thứ gì giống ghế, Tân Tú bèn tiện tay ném gã lên trên chiếc lồng gà rỗng ngoài sân.
Tân Tú xoa xoa tay cho bớt bụi, than thở: “Lão tứ ơi lão tứ à, ta thật không ngờ mới không gặp một thời gian mà đệ đã dám trộm phu nhân nhà người ta rồi cơ đấy.”
Lão tứ: “Đại tỷ, đây vốn là chuyện rất bình thường, chẳng hiểu sao tỷ nói thế nghe lại quai quái thế nào.”
Hai người tiện mồm đùa nhau, lão tứ giới thiệu người phụ nữ kia với họ: “Đây là thành chủ phu nhân thành Hoàng Thạch, trước đó nàng ấy có ân với đệ, từng giúp đệ. Nên lần này phu nhân gặp họa sát thân đệ mới cứu nàng.”
Mọi người vào phòng nói chuyện, lúc này lão tứ mới phát hiện lão ngũ rời khỏi lưng trâu ngồi trên xe lăn, dưới vạt áo của lão ngũ không có giày, rỗng tuếch. Lão tứ thấy thế bèn vội tới nhấc vạt áo của lão ngũ lên, hắn hít sâu một hơi mới hỏi: “Chuyện gì thế này! Đã xảy ra chuyện gì?! Chân của lão ngũ đâu!”
“Nói thì dài lắm, để ta tóm tắt lại,” Tân Tú nói: “Kim Cương Thiên Vương Bồ Tát chắc chắn phải chết.”
“Lại là chúng!” Lão tứ tức điên.
Từ lại này mang hàm nghĩa rất sâu xa, nói rõ chắc chắn lão tứ cũng có mâu thuẫn với Kim Cương Thiên Vương Bồ Tát.
Ra là lúc trước hắn rời khỏi Thục Lăng, dọc đường đi tìm tới Hậu quốc, may thay rất nhanh đã tìm tới thành Hoàng Thạch này. Nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-kho-qua-roi/1716674/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.