Edit | 4702i.
Vì sao nhiệm vụ tổ sư gia đưa ra đổi từ truyền giọng thành viết thư, có lẽ do “tình cờ”.
Lão nhị mở giấy ra đầu tiên, hắn thì thầm: “Ra biển lớn tìm đảo Lưu Đàm, sau khi lên đảo mang món đồ đầu tiên mình thấy về Thục Lăng.”
Thải Tinh sư huynh chậc chậc hai tiếng, lắc đầu nói: “Quá Nhi à đệ xui quá thể, sao lại trúng hình phạt này không biết.”
Vì Tân Tú thỉnh thoảng lại đùa cợt gọi lão nhị là Quá Nhi nên đám đồng môn thân với họ đều gọi lão nhị như thế.
“Lưu Đàm nằm trong biển lớn, biển lớn mênh mang với tu sĩ bình thường quả thực cực khó khăn, hơn nữa cũng khó mà tìm được đảo Lưu Đàm, chưa kể người trên đảo căm hận ngoại tộc vô cùng, nghe nói trên đảo có Đàm tộc am hiểu những thứ thuật pháp tà dị, rất khó đối phó. Ta nhớ có một vị sư huynh đã từng đi ngang qua đảo Lưu Đàm, sư huynh ấy nói với ta hắn chỉ ở đó đúng một ngày đã phải chật vật rời đi, vị sư huynh đó tu luyện đã trên trăm năm mới tới Lưu Đàm, đệ mới nhập môn ba năm lại bị phạt tới cỡ này.”
Thải Tinh sư huynh vừa dứt lời, Tân Tú đã đọc tờ giấy của chính mình: “Tìm tới động phủ của ba vị tiên nhân ở Tiên Tây, Cựu Ô, Hạng Mao để truyền tin, thời hạn… Mười năm?”
Thải Tinh sư huynh vừa giải thích xong nhiệm vụ của lão nhị khó đến mức nào cũng chỉ biết im lặng vỗ vai Tân Tú, thậm chí còn không muốn giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-kho-qua-roi/1716632/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.