Thân Đồ Úc cảm thấy không thể thế này tiếp nữa.
Người… Thú tu tiên, vốn không bị rụng lông thường xuyên như thế, nhưng lúc đồ đệ y sờ lông không biết kiềm chế lực tay, đã vậy con bé còn song hệ kim hỏa, bị con bé túm lông thường xuyên như thế thành ra lông y gần đây thưa đi rất nhiều. Dù nhìn thì vẫn rậm như cũ nhưng thấy mình bị rụng lông thật chẳng ai vui nổi.
“Ầy, sư phụ, mấy nay tóc người hơi xơ đấy ạ.” Đồ đệ không hề hay biết gì còn nói vậy với y.
Tấm lòng thương yêu của bậc trưởng bối kiên trì được tầm một tháng, Thân Đồ Úc quyết định tìm việc cho đồ đệ làm, ít nhất khiến con bé không thương nhớ thực thiết linh thú ngày ngày đêm đêm nữa.
Y tới chỗ chư vị đồng môn, mang truyền đạo châu lúc trước mình đưa họ về giao cho đồ đệ, y nói với Tân Tú: “Đã đến lúc con phải học rồi, trước khi học xong chớ có lang thang bên ngoài nữa.”
Ít ra thì để sư phụ nghỉ ngơi mấy ngày đã.
Tân Tú bị sư phụ dúi truyền đạo châu cho rồi giải thích qua loa một hồi mới hiểu đây là thứ gì, đại khái nó là trò dạy online ở giới tu tiên. Tự học ấy mà, nàng biết thừa, nếu người trưởng thành không biết cách tự học thì đã bị thế giới internet đào thải lâu rồi, huống chi lúc trước nàng làm bên game, thường thường phải đi xem dạy online về kiến thức liên quan trên mạng để phát triển kỹ năng và tầm nhìn của bản thân.
Điều đáng tiếc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-kho-qua-roi/165309/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.