Chương trước
Chương sau
“Xế chiều không có lớp, chúng ta đi dạo phố đi?” Tiểu Vũ nhàm chán nhìn bục giảng một cái, đề nghị.
Lâu Đồng Đồng gặp khó xử, suy nghĩ một chút, nói: “Xế chiều ta có việc a, lần sau đi?”
Trên bục giảng giáo sư đã thu thập đồ, cho tan lớp.
Tiểu Vũ trừng nàng một cái, nói: “Lại là Văn Hàn nhà ngươi hẹn ngươi sao.”
Lâu Đồng Đồng gật đầu: “Nếu không cùng nhau?”
” Thôi đi thôi đi, ta mới không làm bóng đèn, ” Tiểu Vũ khoát tay, “Ta trở lại ký túc xá chơi trò chơi được rồi, hôm nay đi xoát mấy nhiệm vụ mới, tranh thủ thăng 1 cấp. Ai, được, ngươi sắp mãn cấp phải không.”
Lâu Đồng Đồng nói: “Còn kém vài cấp đi, 145. Ta phải đi thôi, hắn đã ở cổng trường học chờ ta.”
Tiểu Vũ nói: “Bái bai bái bai, đi nhanh chút.”
Lâu Đồng Đồng hẹn hắn buổi trưa cùng nhau đi ăn cơm, xế chiều đi công viên chèo thuyền. Nói lại cũng thật buồn cười, lần đó hai người ở trong trò chơi làm nhiệm vụ phu thê, có một cái nhiệm vụ hai người được hệ thống truyền tống lên trên một chiếc thuyền, một đường đi ngắm phong cảnh. Rồi sau đó hắn liền nhớ lại một màn kia, muốn ở trong hiện thực trèo thuyền cùng nàng. Kỳ thực Lâu Đồng Đồng cũng chưa từng đi trèo thuyền, nên rất hăng hái theo hắn đi.
Bầu trời mù mịt bắt đầu mưa, Lâu Đồng Đồng ảo não: “Thế nào trời lại mưa, vậy chúng ta có đi hay không?”
Văn Hàn đang lái xe, gặp đèn đỏ, hắn nói: “Vậy thì lần sau đi.”
Lâu Đồng Đồng thất vọng: “Vâng.”
Đang là giờ tan tầm cao điểm, xe đi lại trên đường rất nhiều, bên phải có một chiếc xe màu đen to đỗ lại, Lâu Đồng Đồng mơ hồ nghe được người nam lái xe hỏi, “Con trai của chúng ta?”
Lâu Đồng Đồng trong nháy mắt bị sét đánh, không dám quay đầu nhìn, cha của Văn Hàn? Thanh âm kia, rất từ tính làm cho người ta khó quên.
Chẳng bao lâu, Văn Hàn tiếp điện thoại, Lâu Đồng Đồng trong lòng khẩn trương.
“Bên phải?” Văn Hàn hướng về bên phải nhìn, lướt qua Lâu Đồng Đồng nhìn thấy phụ thân đại nhân nhà mình.
“Chuẩn bị đi đâu?” Phụ thân của hắn ở trong điện thoại hỏi.
Văn Hàn nói: “Đang định đi ăn cơm.”
“Ừ, nên mang bạn gái của ngươi về nhà ăn một bữa cơm.”
Văn Hàn chần chờ: “Cha, bây giờ a?”
“Có vấn đề? Đèn xanh rồi, cứ như vậy đi, Trương tẩu có chưng súp.”
Kế tiếp Lâu Đồng Đồng cứ như vậy đi ra mắt cha mẹ của hắn.
Buổi tối Văn Hàn đưa nàng về nhà, Lâu Đồng Đồng đăng nhập trò chơi, nhìn thấy Tiểu Vũ online, lập tức phát tin đi qua.
Lục Đồng: “Ta, ta dường như ra mắt cha mẹ của hắn. “
Băng Thượng Vũ: “( mồ hôi lạnh) cái gì gọi là dường như, cảm giác thế nào?”
Lâu Đồng Đồng nhớ lại, phụ thân của hắn, ừ, thoạt nhìn rất nghiêm túc, nhưng là cười lên sẽ lộ ra hai lúm đồng tiền trên má, rất đáng yêu, rõ ràng là sắp 50 tuổi, nhưng thoạt nhìn một chút cũng không già, ngược lại rất có khí chất thành thục nam nhân ở tuổi 40. Mẹ của hắn rất dễ dàng thân cận, thích nói đùa, luôn cùng Lâu Đồng Đồng tả oán lão công mình rất buồn chán, lại may mắn mặc dù Văn Hàn rất nhiều phương diện cũng rất giống phụ thân hắn, nhưng là hắn so với phụ thân hoạt bát đáng yêu hơn. Lâu Đồng Đồng mỗi lần nhớ tới cái từ “Hoạt bát đáng yêu” này lại dùng để hình dung Văn Hàn, nghĩ đã muốn bật cười.
Văn Hàn nơi nào hoạt bát đáng yêu? Thường xuyên khi dễ nàng, bất quá đáng hận hơn chính là Lâu Đồng Đồng lại thích thỉnh thoảng bị hắn khi dễ…. Tựa như ban đầu nàng hiểu lầm Dịch Thủy Thanh Hàn chính là sư phụ ca ca cho nàng tìm, hắn thậm chí cũng không giải thích, cứ như vậy làm cho nàng bái sai sư phụ.
Lục Đồng: “Dường như không có cảm giác gì... Rất tốt.”
Tiểu Vũ: “Được rồi, nhà của ngươi rất được, cùng hắn cũng rất xứng đôi. Được rồi được rồi, ta gần đây có thu đồ đệ, có rãnh rỗi cùng nhau giúp đồ đệ của ta thăng cấp hay không?”
Lục Đồng: “( mỉm cười) được a, tọa độ.”
Lúc Lục Đồng tới được tòa yêu tháp, Băng Thượng Vũ cùng tiểu đồ đệ của nàng chờ đợi đã lâu. Trên tòa yêu tháp yêu khí nặng nề, trông rất u ám. Tiểu đồ đệ của Tiểu Vũ là một nữ đồ đệ, miệng nói rất ngọt, nói chuyện rất dễ nghe.
Điềm Điềm Quyển: “Sư phụ, sư phụ, ta muốn học kỹ năng, nhưng ta không có tiền, sư phụ có thể cho ít tiền ta sao?”
Băng Thượng Vũ: “Ừ, chờ một lát cho ngươi.”
Đồ đệ xuất sư, người làm sư phụ có thể nhận được một lượng lớn kinh nghiệm. Lâu Đồng Đồng nhớ tới ban đầu mình cấp thấp, Văn Hàn làm thế nào đem nàng nuôi lớn. Bất quá lại nói, Dịch Thủy Thanh Hàn chỉ nhận Lục Đồng là đồ đệ duy nhất mà thôi, cuối cùng vẫn là đem đồ đệ lừa gạt thành lão bà của mình. Ở trong trò chơi lừa gạt xong, lại ở trong hiện thực đem Lâu Đồng Đồng nhanh chóng bắt lại, trở thành bạn gái. Thực hiện chủ ý này, thật là tiện lợi….
Điềm Điềm Quyển: “Lục Đồng tỷ tỷ, ta có một bạn học muốn tìm sư phụ, ngươi có thể làm sư phụ của hắn sao? Hắn sẽ rất nhanh xuất sư.”
Lâu Đồng Đồng suy nghĩ một chút, thu đồ đệ cũng không tồi, liền đáp ứng. Một lúc sau, bạn học trong miệng Điềm Điềm Quyển tăng thêm Lục Đồng làm hảo hữu.
Lâu Đồng Đồng nhìn thông tin tài khoản của hắn một chút, Giản Sâm, cấp 13, môn phái Cổ Môn. Trong《 Hư Vô 》 môn phái rất nhiều, Ma Nguyệt cùng Cổ Môn đều là môn phái ít người chú ý đến, giai đoạn đầu luyện cấp rất khó khắn, bất qua về sau phương diện PK rất lợi hại. Rất nhiều ngoạn gia không thể chịu được tĩnh mịch vì không tìm được tổ đội luyện cấp, cho nên tới tấp lựa chọn thầy thuốc và cung thủ các loại.
Lục Đồng: “Người bảo bạn học của ngươi đến đấy luôn đi, ta cùng Tiểu Vũ mang hai người các ngươi, đợi chúng ta lên được tầng cao nhất, kinh nghiệm sẽ rất nhiều. “
Điềm Điềm Quyển: “... Ta gọi hắn rồi, nhưng hắn không biết đường tới đây.”
Lục Đồng: ” cấp 20 trở xuống có một chức năng tự động tìm đường, để hắn dùng tự động tìm đường.”
Điềm Điềm Quyển: “... Hắn tự động tìm đường cũng sẽ không đến được.”
Lục Đồng: “...”
Mới vừa nói xong, Giản Sâm liền cho Lục Đồng phát tin tức, “Xin chào, xin hỏi tòa yêu tháp đi như thế nào?”
Lâu Đồng Đồng 囧, gửi cho hắn bản đồ đường đi trong trò chơi, cũng nói cho hắn biết đường nào đi nhanh nhất, tân thủ đều dựa vào cái này để tìm đường.
Nửa giờ sau Giản Sâm rốt cục lục lọi tìm đường đến được, vào tổ đội.
『 đội ngũ 』 Giản Sâm: “Tại sao ta không dùng được kỹ năng trảm thiên hạ a?”
『 đội ngũ 』 Điềm Điềm Quyển: “Ngươi đã nhấn nút khóa chưa?”
『 đội ngũ 』 Lục Đồng: “... trảm thiên hạ là kiếm khách kỹ năng, Cổ Môn không có.”
『 đội ngũ 』 Giản Sâm: “Nha.”
Một lát sau.
『 đội ngũ 』 Giản Sâm: “Tại sao ta ăn lan tâm thảo, máu không tăng lên?”
『 đội ngũ 』 Băng Thượng Vũ: “Ta là thầy thuốc, sẽ giúp ngươi thêm máu, ngươi không cần ăn viên máu.”
『 đội ngũ 』 Điềm Điềm Quyển: “... Lan tâm thảo là thuốc thêm MP, không thể thêm máu! Ngươi thật ngu ngốc!”
...
Lâu Đồng Đồng đang suy nghĩ, hắn thật có thể nhanh xuất sư sao?! Mới vừa rồi đã đáp ứng thu hắn làm đồ đệ, cũng không thể đổi ý, đã mang danh hiệu Vô Song bang chủ, mọi việc đều phải nghĩ kỹ.
『 đội ngũ 』 Giản Sâm: “Lục Đồng, Dịch Thủy Thanh Hàn là lão công ngươi sao? Ta muốn có một vũ khí tốt, hỏi hắn bao nhiêu tiền, ta dùng nhân dân tệ cùng hắn mua.”
『 đội ngũ 』 Lục Đồng: “Trước tiên ta hỏi hỏi hắn có vũ khí ngươi thích hợp dùng hay không đã.”
『 đội ngũ 』 Giản Sâm: “Được, cám ơn.”
Xoát quái hơn một giờ, Lục Đồng mang Giản Sâm đi bái sư. Giản Sâm toàn thân cao thấp chỉ mặc một cái áo ngắn, một cái quần cộc, những thứ khác như đai lưng, khăn đội đầu, giầy cũng không có, hơn nữa tất cả đều là trang phục của tân thủ. Lâu Đồng Đồng nghĩ chờ khi hắn cấp 30, sẽ mua cho hắn một bộ trang phục chuyên dụng của phái Cổ Môn.
Trải qua ngày thứ nhất, Lâu Đồng Đồng nghĩ rằng hắn là một tiểu bạch, ai ngờ ngày thứ hai hắn login, thấy Giản Sâm một thân sáng long lanh vô cấp bậc trang bị, đứng ở cửa thành Tề Thành đùa giỡn các nữ ngoạn gia qua lại, Lâu Đồng Đồng đã muốn đâm mù hai mắt..
Trang phục và đạo cụ này, quả thực vẫn phong cách hơn so với nàng năm đó. Tốt xấu gì nàng cũng có một ca ca cao thủ, sư phụ lại là vũ khí đại sư, nàng một thân trang bị vô cấp bậc ban đầu cũng là một thời gian mới hợp lại thành, Giản Sâm bộ này, dựa vào a, công ty trò chơi là của nhà ngươi mở sao?
Cửa thành Tề Thành rất đông đảo ngoạn gia đang vây xem hắn đùa giỡn cô nương, chỉ thấy Giản Sâm sắc mặt không thay đổi, tiêu sái xoay người, lại bắt đầu đùa bỡn lưu manh: “Ơ, mỹ nữ y phục màu đỏ kia, có lão công hay không?” Hắn còn chưa nhìn thấy tên người ta, đã liền trêu ghẹo, chờ khi thấy rõ, mới phát hiện là Lục Đồng. Thế nào có chút không đúng lắm? Ách, đây không phải là nữ sư phụ của mình sao.
Giản Sâm: “Ha ha, Lục Đồng, là ngươi a, nhìn trang bị mới của ta, tiêu sái không?”
Lâu Đồng Đồng nhìn đồ đệ mình, im lặng nuốt nước bọt, đến nỗi phu quân nhà mình xuất hiện từ lúc nào nàng cũng không phát hiện.
Hệ thống nêu lên, phu quân của ngươi Dịch Thủy Thanh Hàn ôn nhu ôm ngươi.
Lục Đồng tựa đầu chôn ở trong ngực phu quân nhà mình, trên đầu toát ra một hàng chữ: “Phu quân, đó là đồ đệ em mới thu. Hắn mặc dù thoạt nhìn có chút ngốc, nhưng nếu đã thu nhận, liền không thể ném bỏ” Mặc một thân trang bị làm cho người ta đâm mù hai mắt đứng ở cửa thành trêu ghẹo nữ ngoạn gia, huống chi hắn lại lấy danh hiệu đệ tử của Lục Đồng. Trên kênh thế giới có cô nương không ưa hắn, tiện đà đàm luận chuyện sư phụ Lục Đồng của hắn. Cũng có người đưa ra dự đoán, trang bị của Giản Sâm có phải hay không Lục Đồng cho, vậy Lục Đồng có phải hay không sau lưng lão công làm chuyện mờ ám. Dù sao quan hệ thầy trò vốn đã mập mờ, lại nhằm vào Lục Đồng, tùy tiện đồn đãi thổi phồng lên cũng không phải là việc khó.
Dịch Thủy Thanh Hàn: “Thật ngốc, có rãnh rỗi anh sẽ dẫn hắn.”
Giản Sâm: “...” Ai ngốc?!
Quần chúng vây xem còn chưa đi, Dịch Thủy Thanh Hàn không để ý đến ai ôm hôn Lục Đồng, Giản Sâm hình dáng dại ra đứng tại nguyên chỗ. Lâu Đồng Đồng có chút 囧, sư phụ đâu có hay dùng động tác hôn của phu thê ở chỗ đông người a.
Giản Sâm: “Dường như thật tốt chơi, Lục Đồng, ta cũng có thể hôn ngươi?”
Dịch Thủy Thanh Hàn: “= = cút cho lão tử. Dám trêu ghẹo lão bà của ta thử xem.”
Giản Sâm: “... Không cho thì thôi, hung dữ cái gì.”
囧, sư phụ ngươi thật có khí phách, đe dọa đến tân nhân đồ đệ là không được.
Lục Đồng được phu quân ôm lên ngựa, trong ánh mắt của mọi người tiêu sái dời đi.
『 phu thê 』 Dịch Thủy Thanh Hàn: “Thế nào đột nhiên thu đồ đệ.”
『 phu thê 』 Lục Đồng: “Tiểu Vũ thu đồ đệ, em nhất thời vọng động liền thu.”
『 phu thê 』 Dịch Thủy Thanh Hàn: “Chúng ta làm nhiệm vụ phu thê đi.”
『 phu thê 』 Lục Đồng: “Vâng ~ “
Hai người đi nhận nhiệm vụ, trong lúc Văn Hàn rời đi tiếp điện thoại, Lâu Đồng Đồng thừa dịp hắn không có ở đây, thấy bối cảnh trong trò chơi rất đẹp, nổi lên ý niệm chụp ảnh lưu niệm trong đầu.
Trong tấm hình, Lục Đồng kiễng mũi chân, đặt hai tay lên bả vai Dịch Thủy Thanh Hàn, nghiêng nghiêng đầu, nhắm mắt lại, môi hôn lên mũi hắn. Lâu Đồng Đồng ở trong trò chơi thiết kế động tác nhân vật,đem ống kính gần hơn, mau lẹ nhấn phím chụp. Tấm sau Lâu Đồng Đồng lại đưa nhi tử triệu hồi đi ra, trong hình một nhà ba người, Dịch Thủy Thanh Hàn đã nắm giữ quyền chủ động, ôm thắt lưng Lục Đồng hôn sâu.
Yên lặng xa xăm, hôn em đến thiên trường địa cửu.
Mấy nữ ngoạn gia đi qua cũng chụp trộm bọn họ, đem post lên diễn đàn. Bài post đó trở thành chủ để hot trong rất nhiều ngày, sau lại người phụ trách chịu trách nhiệm tuyên truyền trò chơi của công ty muốn dùng những bức ảnh này để quảng bá, nhung ảnh lại không có tên ID của bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.