Chương trước
Chương sau
Văn Hàn đưa nàng trở về trường học, hai người dọc theo đường đi hấp dẫn không ít ánh mắt của sinh viên đại học D và M. Lâu Đồng Đồng trên vai vẫn khoác áo của hắn, nhìn lên đèn đường mím môi cười.
Ở cửa trường học ngoài ý muốn gặp phải Hà Thư, Lâu Đồng Đồng ngoái đầu nhìn phía sau hắn, không thấy hoa khôi của trường. Nếu lại gặp Tư Thất ở đây, như vậy cảnh ngộ hiện giờ liền tương đối cẩu huyết. Văn Hàn đến gần nàng, hỏi: “Đang nhìn cái gì?”
Lâu Đồng Đồng lắc đầu: “Không có.”
Hà Thư tầm mắt vừa lúc nhìn về phía hai người bọn họ, có chút kinh ngạc. Khi đó mỗi lần hắn muốn hẹn Lâu Đồng Đồng đi ra ngoài, cơ hồ đều bị cự tuyệt hết. Tiếp xúc không nhiều lắm, cho dù thích, có thể thích được bao lâu? Hắn cũng có chút ngạo khí, không thể chấp nhận cầu cạnh tình cảm. Thời điểm đồng học giới thiệu nhận thức Chu Tư Thất, hắn mới phát hiện hoa khôi cũng chơi võng du. Thực ra thời gian gần đây hắn cùng Chu Tư Thất hay đi cùng nhau, hai người đều chỉ nói đến chuyện trong trò chơi. Lần trước bị Lâu Đồng Đồng bắt gặp hắn cùng hoa khôi cùng ở một chỗ, bộ dáng nàng không thèm để ý chút nào làm Hà Thư trong lòng vạn phần phức tạp. Chuyện tình cảm ai dám nói mình rất hiểu rõ ràng? Hà Thư nhìn nam nhân bên cạnh nàng, tư vị không thể tiếp thu.
Lâu Đồng Đồng đang nghĩ có cần cùng Hà Thư chào hỏi hay không, lại là Hà Thư mở miệng trước: “Đồng Đồng, từ bên ngoài trở lại?”
Lâu Đồng Đồng gật đầu: “Đúng a.”
Kỳ thực bọn họ cũng không quen thuộc lắm, chào hỏi như thế cũng thật không cần thiết. Hà Thư muốn nói gì đó, lại không thể mở miệng, chỉ có thể gật đầu, yên lặng nhìn nàng đi xa. Mấy ngày qua nhà phát hành game mở ra hoạt động chuyển server, một số ngoạn gia từ Long Đằng đã xin chuyển tới server Lô Thủy, mấy bằng hữu cũng gọi Hà Thư chuyển server, bây giờ thì hắn đã tìm được lý do chuyển rồi. Nếu cùng nàng ở một khu, sau này có phải hay không cùng nàng có chung nhiều đề tài để nói?
Sắc trời đã hoàn toàn tối đen, đi tới dưới tàng cây ngoài lầu ký túc xá nữ sinh, Lâu Đồng Đồng quay đầu lại nhìn Văn Hàn, nói: “Đến rồi.”
Hắn đứng trong bóng tối dưới tan cây, khuôn mặt như được điêu khắc, giờ phút này lại giống như huyền ảo. Hắn gật đầu, nói: “Đồng Đồng, vậy đợi trong trò chơi gặp.”
Lâu Đồng Đồng nhìn hắn hàm chứa nụ cười trong mắt, tựa hồ bị đắm chìm mê hoặc. Văn Hàn đẹp trai không theo kiểu giống như Lâu Thượng, Lâu Thượng thuộc loại nhìn bề ngoài thì bảnh bao, nói năng rất phách lối, nhìn hắn ở trong trò chơi tác oai tác quái thì biết, e rằng hắn ước gì mọi người trong toàn bộ server đều phải sùng bái mình. Mà Văn Hàn thuộc về nửa điệu thấp nửa xa hoa, dường như chỉ cần người trong mắt của hắn bị mê hoặc là đủ rồi.
Nàng nghiêng đầu, ý niệm mới vừa rồi chợt lóe lên trong đầu chùng xuống một chút, không muốn để cho hắn cứ như vậy mà đi, có thể ý nghĩ như vậy dường như rất nóng vội, nàng ở trong lòng yên lặng tự đánh mình. Ngồi trên bãi cỏ bên cạnh là một đôi tình lữ, hai người dựa sát chung một chỗ thủ thỉ với nhau, Lâu Đồng Đồng tự hỏi không biết những người khác làm thế nào để xác định quan hệ tình lữ? Chuyện tới quá nhanh, nàng vẫn còn chưa kịp nghĩ làm như thế nào cùng hắn ở trong hiện thực phát triển, bất quá việc này dường như không nên từ nàng bắt đầu. Ừ, đi theo cước bộ của hắn là được rồi, nàng ở trong lòng hạ kết luận như vậy.
Lâu Đồng Đồng nói: “Em phải lên lầu.”
Cửa sổ lầu bốn đột nhiên lộ ra một cái đầu, Tiểu Vũ nhận ra ở dưới là Lâu Đồng Đồng, lại nhìn tới nam tử bên cạnh nàng, suy đoán xem có thể là người nào, “A” một tiếng thét kinh hãi. Lâu Đồng Đồng nghe được Tiểu Vũ thanh âm, ngẩng đầu lên nhìn. Hai người hai bốn mắt nhau trừng trong chốc lát, Lâu Đồng Đồng vừa lườm nàng vừa hấp tấp chạy lên lầu, Tiểu Vũ vẫn nhìn chằm chằm người kia ở dưới tàng cây xoay người rời đi.
Thanh Hàn huynh? Tiểu Vũ không trấn tĩnh được, nhìn bóng lưng cũng biết là một soái ca. Lâu Đồng Đồng này động tác ngu ngốc có hay không lại dùng một một bộ lạnh nhạt ở trước mặt người ta?
Thấy Lâu Đồng Đồng lên tới lầu bốn, Tiểu Vũ “Ngao” một tiếng nhào tới, một mặt tóm nàng bắt cóc vào trong túc xá, một mặt bắt đầu thẩm vấn: “Bé con, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị! Vị đưa ngươi trở lại kia là Thanh Hàn của nhà ngươi?”
Lâu Đồng Đồng yên lặng gật đầu.
Tiểu Vũ ồn ào: “Mới vừa rồi cách quá xa, không nhìn thấy tướng mạo hắn, hình đâu hình đâu hình đâu?!”
Lâu Đồng Đồng tiếp tục yên lặng đưa di động đưa cho nàng. Tiểu Vũ đưa tay muốn soa đầu đầu của nàng, để bày tỏ tán thưởng, đáng tiếc đổi lấy một cái gáy của Lâu Đồng Đồng.
Tiểu Vũ tìm kiếm hình trong điện thoại di động, đầu cũng không ngẩng: “Cũng rất ga lăng nha, ngươi vẫn mặc y phục của hắn?”
Lâu Đồng Đồng ảo não trừng mắt nhìn áo khoác trên người, vừa rồi lại quên mất đem áo khoác trả lại cho hắn. Nàng nhanh đoạt lấy điện thoại di động, nói: “Ta gọi điện thoại trước.”
Bấm số của hắn, đầu kia rất nhanh tiếp, Lâu Đồng Đồng tranh trước nói: “Ai ai, em quên mất đem áo khoác trả lại cho anh.”
Văn Hàn nói: “Em cứ cầm lấy, lần sau vẫn còn gặp mặt.”
Lâu Đồng Đồng nắm điện thoại, nói: “Vâng.”
Loa bên tai truyền đến tiếng còi xe, tiếp theo xuất hiện loáng thoáng một cái giọng nữ, Lâu Đồng Đồng nghe được hắn bất đắc dĩ la một tiếng “Mẹ.”
Lâu Đồng Đồng ngây ngốc, đang suy nghĩ có muốn hay không đem điện thoại ngắt, sau đó đã nghe được giọng nói của Văn Hàn mơ mơ hồ hồ, “Sao có thể, vâng, không phải là nam,... Quá đáng a!” Chắc là hắn đưa di động dời ra xa.
Lâu Đồng Đồng cũng không tiện xen vào nói, cũng không cắt đứt, ngơ ngác nghe hắn cùng mẹ của hắn nói chuyện.
Tiếng mở cửa xe, hắn mạn bất kinh tâm hồi lại: “Vẫn là cha tương đối có thưởng thức, xe này so với trước kia có vẻ khá hơn.”
Một lát sau, hắn bất đắc dĩ nói: “Thật là, qua một thời gian ngắn nữa con sẽ mang nàng về nhà được chưa? Vâng, mang được về là mang, lừa gạt cũng phải lừa gạt trở về.”
Lâu Đồng Đồng: “...”
Tiểu Vũ làm rơi chén uống nước, hét lên một tiếng, Lâu Đồng Đồng da đầu tê dại, vừa định cắt đứt điện thoại, đã nghe được giọng nói rõ ràng của hắn “Đồng Đồng?”
Lâu Đồng Đồng cắn răng cúi đầu “Vâng” một tiếng, vừa rồi nàng dường như nghe được một chuyện tình kinh hãi... Có phải là nàng hiểu sai rồi không?
Văn Hàn trầm mặc hạ một lát, đại khái không nghĩ tới nàng còn không ngắt điện thoại. giọng nói của hắn như cũ mang theo chút dụ dỗ: “A, em nghe thấy rồi? Vậy lần sau sẽ dẫn em về nhà ra mắt mẹ anh.”
Lâu Đồng Đồng: “...” Ngồi hỏa tiễn cũng không có như vậy a?! Nàng giống như đang có bệnh tim, tùy thời có thể co quắp mà chết...
Tối nay vừa mới trở thành bạn gái của hắn, mấy giờ sau lại còn nói muốn ra mắt cha mẹ...
Lâu Đồng Đồng ngổn ngang trăm mối, lúng ta lúng túng nói: “Em ngắt nha.”
Hắn cười khẽ, nói: “Ừ, tối nay muộn anh mới lên võng du.”
Nàng nói: “A, bye.”
“Bye.”
Nàng thật là muốn làm như không nghe thấy không nghe thấy...
Lên võng du, Lâu Đồng Đồng vẫn vẫn duy trì trạng thái đần độn. Xoát xong nhiệm vụ môn phái 95 cấp, lại ở bên trong Tề Thành đi dạo một vòng, vừa đi hái thuốc, lại xoát xong tài liệu thăng cấp bang phái, trong thẻ hảo hữu tên Dịch Thủy Thanh Hàn vẫn không sáng lên.
Lục Đồng về nhà mang hài tử đi ra tản bộ, hài đồng ngây thơ trong sáng mặc áo vải màu xanh, hai mắt vụt sáng lên đi theo phía sau nàng. Hài tử tuy nhìn đáng yêu, nhưng lực chiến đấu rất kém, nuôi dưỡng hài tử tốn hao rất lớn, cho nên ngoạn gia nuôi dưỡng hài tử không nhiều. Bất quá nghe nói trò chơi chuẩn bị sửa đổi hệ thống dưỡng dục hài tử, Lâu Đồng Đồng đương nhiên là hy vọng hài tử có thể mạnh một chút.
Đi ngang qua Thệ Thủy, có một đoàn ngoạn gia đang giết người, Lục Đồng vừa mới ẩn tàng hài tử, lập tức đã bị một người phía sau xông lại chém một đao. Là một chức nghiệp kiếm khách, mái tóc màu đen, khôi giáp màu xanh ngọc. Lâu Đồng Đồng đối với kiếm khách tương đối có hảo cảm, cũng là bởi vì Dịch Thủy Thanh Hàn là một kiếm khách. Bất quá nhân vật của sư phụ khác biệt rất cao, thời điểm hắn dùng vô cấp bậc vũ khí ánh sáng tỏa ra đặc biệt rất đẹp mắt, tóc của hắn nhuộm thành ngân bạch sắc, nhân tộc nhuộm tóc màu ngân bạch chính là thiên giới, hơn nữa hắn thích mặc một thân màu bạc khôi giáp cùng bộ ngoại bào màu đen duy nhất toàn bộ server, cả server này muốn tìm một nhân vật cùng chức nghiệp giống như hắn đúng là rất khó tìm.
Ước chừng là kiếm khách tóc đen kia cấp không cao, hơn nữa Lục Đồng trang bị cực phẩm, phòng ngự khủng, bị chém một đao cũng không việc gì. Ở Thệ Thủy thường xuyên sẽ có ngoạn gia ác ý giết người, mà một số nhiệm vụ bắt buộc phải đến nhận ở NPC tại Thệ Thủy hoặc phải đi qua độc đạo Thệ Thủy. Lục Đồng xoay người, quăng một cái kỹ năng phong ấn, thừa dịp đối phương không thể cử động trong 5 giây, thả hải tử đi ra phóng thêm một kỹ năng “mê muội”, cho nên kiếm khách trên căn bản cứ mặc sức cho nàng giết mổ.
Sau khi giải quyết xong kiếm khách hành thích nàng, Lục Đồng mang theo hài tử đi đường vòng. Lâu Đồng Đồng cảm thấy giết người là rất tanh tưởi, để con trai bảo bối gặp quá nhiều máu không được hay lắm.
Ai biết đi được không bao xa, kiếm kia khách mang theo một nhóm người ngựa tới chặn nàng, ỏ kênh trước mặt chửi rủa rất khó nghe, Lâu Đồng Đồng cau mày buồn bực.
Trong ba cung thủ mãn cấp, hẩu như nick name Lâu Đồng Đồng cho tới bây giờ chưa từng thấy. Trong đầu hiện lên lời nói của Văn Hàn, đúng rồi, hôm nay không phải là ngày một nhóm ngoạn gia từ Long Đằng chuyển tới Lô Thủy? Những người này đại khái là mới chuyển tới.
Tóc đen kiếm khách gọi Hắc Báo, đánh cuộc nói Lục Đồng phía trước: “Nhân yêu sao?.”
Lục Đồng không để ý đến hắn, tiếp tục đi về phía trước, Hắc Báo ước chừng cảm thấy bị lơ rất không thoải mái, cầm lấy đao lại vọt lên. Sau khi Lục Động đem Hắc Báo giết chết, lập tức ba cung thủ mãn cấp mới cùng nhau vây công tới. Lục Đồng bị giết chết hai lần, bên cạnh có một cô nương cung thủ cũng tới hỗ trợ nàng, cũng bị giết mấy lần, bưu hãn cung thủ cô nương lên mắng trên kênh thế giới.
『 thế giới 』 Nguyệt Quang Mị Nhi: ( khinh bỉ) Thệ Thủy xuất hiện một đám chó điên, chó điên ăn cứt không đổi coi như xong, thế nào lại một đám tụ lại cùng nhau giờ trò. Một đám chó điên đến Thệ Thủy không ngừng cắn người, mẹ kiếp chó từ đâu tới thì cút về đi, Lô Thủy không hoan nghênh các ngươi.
『 thế giới 』 Khán, Hữu Hôi Ky: ai chọc đến Mị Nhi chúng ta? Nào, nói cho ta biết, ca ca giúp ngươi báo thù đi.
Mới vừa rồi một số ngoạn gia cấp thấp ở Thệ Thủy bị ác ý giết chết, đè nén đã lâu, bây giờ có người mắng trên thế giới, cũng rối rít bạo phát.
『 thế giới 』 Bạch Bạch: mới vừa rồi ta làm nhiệm vụ trải qua Thệ Thủy, bị giết chết 3 cấp.
『 thế giới 』 Roi da □: ta cũng vậy ta cũng vậy! Ta cùng đồng đội cấp số thấp, không giết được bọn chúng, mới vừa rồi ta nhìn thấy bang chủ Vô Song Lục Đồng cũng bị giết.
Kênh bang phái nổ tung, một đám thường ngày vẫn điên cuồng luyện cấp nay ngứa tay, muốn giết người, vừa lúc thay bang chủ báo thù. Lâu Đồng Đồng trấn an bọn hắn vài câu, trước không nên mạo muội hành động, nhìn tình huống rồi nói sau.
『 thế giới 』 Hắc Báo: Lão tử hôm nay chính là muốn dẫn người tàn sát Lô Thủy, khó chịu tới đi, lão tử chờ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.