Edit: Hy
Cố Diễn bình sinh hận yêu ma nhất.
Y tới từ một thôn trang hẻo lánh bị ma vật tàn sát, máu chảy thành sông, tu tiên giả tới đóng quân ở đây, cũng chết hơn phân nửa trong trận ma họa kia.
Năm Cố Diễn sáu tuổi, y từ trong đống thi thể bò ra, một bên chân bị gãy, dùng hai tay đầy máu tươi tìm kiếm thức ăn trong đống xác thối và đất cháy.
Từ đó về sau, y mất đi vị giác - bất luận là nếm món nào, mùi máu tươi và thối rữa sẽ xuất hiện ở đầu lưỡi, không thể xua đi được.
Y là người sống sót được Thu Thủy Kiếm Tông mang về, cùng với một nhóm trẻ em được tìm thấy chung với y. Sau khi kiểm tra linh căn, phần lớn sẽ đều bị giữ lại, tiến hành khảo hạch, sau đó đưa tới các tông môn để tu hành.
Trong trí nhớ của Cố Diễn, Mộ Dung Thu trước khi bị đoạt xá có gương mặt tuấn tú, vẻ mặt ôn nhu, mi tâm có một nốt chu sa đỏ tươi. Vũ khí của y là một thanh trường kiếm, tên là "Thanh Thu Ảnh", kiếm khí khi tung hoành sẽ tạo ra muôn vàn ảo ảnh, túc chí thanh minh.
Sau đó, không biết từ khi nào, nụ cười trên gương mặt kia càng ngày càng dối trá, ánh mắt Mộ Dung Thu nhìn y, cũng khiến y có cảm giác cực kỳ xa lạ. Nhưng khi nhìn kỹ lại, chỉ thấy hắn đang tủm tỉm nhìn ngươi, dường như chưa có chuyện gì phát sinh.
Quan hệ giữa Cố Diễn và Mộ Dung Thu dần dần xa cách.
Một lần đi qua Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-cua-ta-bien-thanh-bach-tuoc-roi/455525/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.