Editor: Hy
Beta: Mon
Chạng vạng, bầu trời trên đỉnh Hành Vân Phong vẫn là màu xanh nhạt, lồng giữa mây mù mông lung, trong gió còn phảng phất mùi hương cỏ cây cùng sương.
Dưới chân ngọn núi cao ngất là một hồ nhỏ sóng xanh nhẹ nhàng, gần bờ dựng một tảng đá lớn, nước từ thác chảy xuống, không ngừng rơi trên tảng đá.
Phía sau màn nước là một quầng sáng như ẩn như hiện. Chỉ trong nháy mắt, một thân ảnh đen kịt như mũi tên phá không mà đến, xuyên thủng màn nước và quầng sáng, sau đó từ từ dừng lại ở sơn động nằm phía sau.
Dung mạo của thiếu niên cực kỳ tuấn mĩ, gương mặt dù còn vài phần non nớt của tuổi trẻ, nhưng khí chất quanh thân lại lạnh lùng nghiêm sát, để lộ ra cảm giác xa cách khó có thể tiếp cận.
Người tới chính là Chu Vẫn.
Chu Vẫn thu kiếm vào vỏ, duỗi tay gõ nhẹ lên vách đá hai cái, mặt ngoài vách đá cứng rắn thô ráp chợt hiện lên những đường vân như sóng nước, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Bước vào thạch thất thường ngày vẫn hay tu luyện, y tiện tay hóa ra một cái bàn dài, sau đó lấy ra bình sứ bên trong nhẫn trữ vật, đặt vững vàng trên mặt bàn.
Thạch thất này cực kỳ thuần tịnh, nói đúng hơn, chính là dường như cái gì cũng không có, nhưng lại có nhiều ánh sáng, rộng thoáng khiết tịnh. Thứ duy nhất có thể thấy là một chậu sen được trồng trong bùn, nụ hoa đã xuyên qua lá sen trồi lên trên mặt nước, đầu nhọn hướng lên trời, trông vô cùng xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-cua-ta-bien-thanh-bach-tuoc-roi/455517/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.